Chương 14

Cửa từ từ mở ra, Lâm Nguyệt ló nửa gương mặt nhìn ra ngoài phòng khách để nhìn xem là ai mà đêm hôm khuya khoắt đến nhà tìm anh trai.
Đó là một người phụ nữ có vóc dáng gợi cảm, mặc chiếc đầm body ôm sát cơ thể, gương mặt cũng khá xinh đẹp.
“Nhà mình không có dư phòng cho khách.”
Lâm Nguyệt bĩu môi, trông có vẻ không tình nguyện.
“Cho cô ấy ngủ phòng anh, anh ngủ ngoài sofa.”
Lâm Liệt thấy vẻ mặt của cô, không nhịn được xoa đầu cô.
Lâm Nguyệt vừa nghe thấy người phụ nữ này sẽ ngủ trong phòng của Lâm Liệt, tưởng tượng mùi nước hoa của cô ta sẽ tràn ngập trong phòng anh trai, cô càng không tình nguyện.
“Cho chị ấy ngủ phòng em đi, em ngủ phòng của anh.”
Con ngươi trong mắt Lâm Nguyệt xoay tròn, trong lòng có ý nghĩ, đưa ra yêu cầu cuối cùng.
“Vậy được rồi.”
Lâm Liệt xưa nay luôn làm việc nhanh nhẹn quyết đoán, nhưng đối với em gái, có thể nói anh rất có kiên nhẫn, hầu như Lâm Nguyệt nói gì, chỉ cần không vượt quá điểm mấu chốt của mình thì anh đều sẽ đồng ý.
Hai anh em đỡ nữ đồng nghiệp vào phòng ngủ của Lâm Nguyệt.
Nữ đồng nghiệp say ngà ngà nói với Lâm Liệt: “Cảm ơn anh, Lâm Liệt.”
Lâm Nguyệt đứng đằng lườm nguýt một phát. Nói chuyện rõ ràng như thế, còn có thể phân biệt được ai với ai, rất nhiển nhiên cô ta đang giả vờ say rượu.
Anh trai mình đúng là một tên trai thẳng khờ khạo, bị cô ta lừa rồi.
Lâm Liệt ôm một cái chăn và một cái gối ra ngoài sofa phòng khách chuẩn bị nghỉ ngơi.
Lâm Nguyệt ở trong phòng ngủ của Lâm Liệt lăn qua lăn lại trên giường, sau đó lén lút mở tủ quần áo của Lâm Liệt ra, trông rất giống một đứa con gái biếи ŧɦái cuồng rình rập.
Không biết tại sao Lâm Nguyệt lại rất thích mùi vị trên người Lâm Liệt, chỉ cần ngửi thấy mùi vị này thì sẽ rất yên tâm.
Cô cũng không hề muốn cho những người phụ nữ khác đụng chạm vào Lâm Liệt, nhưng cô làʍ t̠ìиɦ với những người đàn ông khác lại không hề cảm thấy có gánh nặng tâm lý.
Mãi tới một giờ sáng, Lâm Nguyệt vẫn còn chưa ngủ. Cô cởi hết quần áo, chỉ mặc một chiếc áo sơ mi của anh trai, đẩy cửa ra, tay chân rón rén đi đến bên cạnh Lâm Liệt đang ngủ say giấc.
Nhìn gương mặt đang ngủ của Lâm Liệt, Lâm Nguyệt bò trên sofa dùng tay chạm vào lông mi của anh, sau đó lại từ mi cốt sờ xuống sống mũi cao thẳng, rồi tới đôi môi, cuối cùng tìm đến hầu kết nổi lên.
Trong lúc ngủ mơ, Lâm Liệt cảm nhận được một tia ngứa ngáy, không khỏi cau mày lại.
Lâm Nguyệt rụt tay lại, nhẹ nhàng trèo lên sofa với tư thế như một chú mèo con, chống hai tay ở hai bên cạnh Lâm Liệt, cúi đầu nhẹ nhàng hà hơi vào tai anh.
Sau đó cô thè lưỡi liếm vành tai của anh, kêu khe khẽ: “Anh ơi…”
Lâm Liệt ngủ rất say giấc, bởi vì ban ngày anh quá chú tâm vào công nghiệp, bây giờ chỉ hơi nhúc nhích chứ không có dấu hiệu tỉnh dậy.
Lâm Liệt cũng biết anh trai mình sẽ không dễ dàng bị đánh thức như vậy đâu.
Như thế càng tốt, cô có thể càng thêm sờ mó hôn hít một cách ngang ngược hơn.
“Ấm áp quá.” Lâm Nguyệt chui vào ổ chăn chật hẹp, ôm lấy vòng eo của Lâm Liệt, liên tục dụi mặt vào ngực anh. Lâm Liệt thường xuyên tập gym nên vóc dáng đẹp khỏi bàn.
Nhiệt độ trong chăn rất cao, Lâm Nguyệt nóng tới mức cởi hết quần áo, kéo quần ngủ của Lâm Liệt ra, hai chân kẹp lấy đôi chân của anh, đồng thời ma sát với cự vật đang ngủ say.

Bình luận

Để lại bình luận