Chương 24

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 24

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Anh đi đến trước mặt Lâm Nguyệt, thở dài một hơi: “Có điều nếu cô không có ý đó thì cũng không sao…”
Lâm Nguyệt cho rằng anh sẽ nói tôi không ép, ai dè lại thấy đôi môi mỏng của Tần Thư khép mở, tuôn ra một câu: “Tôi có thể ép cô.”
Nà ní???
Lâm Nguyệt bị đẩy ngã lên ghế dựa trong phòng họp, Tần Thư xé rách quần áo của cô, trực tiếp làm cho mấy cái cúc áo sơ mi bị bung ra, cặρ √υ” tròn trịa trắng muốt bắn ra, ánh mắt Tần Thư càng trở nên sâu thẳm hơn trước.
“Bình tường tôi nghĩ cô rất bảo thủ, tôi vốn định tấn công từng bước một, không ngờ cô lại dâʍ đến thế. Lần trước cô cũng không mặc áσ ɭóŧ với qυầи ɭóŧ đúng không? Tôi thậm chí nhìn thấy núʍ ѵú của cô cách một lớp áo, còn tưởng mình nhìn nhầm nữa chứ.”
Tần Thư tháo kính mắt xuống, đồng thời khí chất toàn thân anh cũng thay đổi. Lúc đeo kính thì trông nhã nhặn cấm dục, bây giờ tháo kính ra, ánh mắt anh cứ như một con thú hoang chỉ muốn nuốt chửng Lâm Nguyệt.
“Đừng như vậy, sếp Tần… tôi không có…” Lâm Nguyệt vươn tay đẩy lồng ngực săn chắc của anh, vẻ mặt đã nghiện còn ngại, lại bị bàn tay của người đàn ông cầm lấy cổ tay mình, đè lên bàn không cho cô nhúc nhích.
Tần Thư cúi đầu lại gần cô, hôn lên chiếc cổ thiên nga trắng muốt của cô, một bàn tay ôm lấy một bên vú trắng nõn mềm mại, xoa nắn thành đủ loại hình dáng.
“Ưm… Đừng mà sếp Tần…”
Lâm Nguyệt nghiêng đầu, đùi bị đầu gối của anh ta tách ra. Cô thấy đũng quần của anh căng phồng một đống lớn, huyệt khẩu càng ướt hơn.
Không ngờ Tần Thư đã sớm có ý đồ với cô. Mỗi ngày cô đều kinh hồn bạt vía sợ bị anh sa thải, ai dè anh ấy lại chỉ muốn ngủ mình.
“Đừng? Hôm nay em không muốn cũng phải muốn.” Khóe miệng Tần Thư nhếch lên, ngón tay quẹt qua đôi môi của cô. Anh cúi đầu nhìn đồng hồ, còn mười phút nữa là tới giờ họp.
Anh kéo Lâm Nguyệt đến bên dưới ghế chủ đạo trong phòng họp, bắt cô quỳ dưới gầm bàn không cho phát ra âm thanh, còn anh thì ngồi lên ghế, cởi bỏ dây thắt lưng, cởi khóa quần tây, thả con quái vật to lớn ra khỏi qυầи ɭóŧ.
Cây ©ôи ŧɧịŧ đó ngoi đầu ra từ trong rừng rậm màu đen, mạch máu xanh gồ ghề vờn quanh thân gậy, qυყ đầυ vừa to vừa cứng, Lâm Nguyệt vừa thấy đã lập tức phát tao.
“Không được, sẽ bị phát hiện mất… A ~”
Mặc dù mồm nói như vậy, nhưng Lâm Nguyệt lại chủ động nâng mông lên, tiểu bức che khuất dưới chiếc váy chữ A ôm sát mông không hề bị cách trở dán sát với ©ôи ŧɧịŧ.
“Đã ướt tới mức này rồi mà còn mạnh miệng. Tự cọ xát đến khi lên đỉnh đi, lúc mở họp đừng phát ra âm thanh, không thì tôi sẽ cắm vào tiểu bức của em đấy.” Tần Thư xấu bụng vỗ lên cặp mông trắng nõn của cô.
Không lâu sau, các lãnh đạo cấp cao nối đuôi nhau tiến vào phòng họp. Lâm Nguyệt nghe thấy tiếng bước chân liên tiếp vang lên.西装,释放里的,那大从黑森林中探来,青环绕,硕大,林月看一就发。
Tim cô đập như trống trận, ©ôи ŧɧịŧ giữa hai chân đang dán sát với hυyệŧ của mình, liên tục ma sát với âm đế của cô, thật sự rất khó để không phát ra âm thanh.

Bình luận (0)

Để lại bình luận