Chương 56

Chu Hậu Đông quyết định cầu hôn cô, anh chọn một chiếc nhẫn kim cương, dường như chỉ có nhẫn kim cương mới có thể tượng trưng cho tình yêu của một người đàn ông dành cho một người phụ nữ.
Nhưng mua nhẫn kim cương xong anh cũng không tặng cô ngay, vì vài ngày nữa là sinh nhật của cô, anh muốn tạo cho cô một bất ngờ.
An Dịch đương nhiên không biết đến kế hoạch của anh, ngày nào cô cũng đến phòng tập múa báo cáo đúng giờ, về đến nhà sẽ nằm dài trên sô pha xem TV cùng anh, nếu không thì lại là triền miên trên giường, bình thường ăn cơm, anh cũng không để lộ bất cứ điều gì.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.net. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cuối tuần, Chu Hậu Đông đặc biệt nghỉ ở nhà cùng cô, anh đặt một chiếc bánh kem khổng lồ, chiếc nhẫn được đặt ở trên cùng, chưa kể đến cách làm cũ rích này, đây là điều duy nhất anh có thể nghĩ được.
Nhân lúc cô đi siêu thị mua đồ ăn nhẹ, Chu Hậu Đông đã dọn dẹp nhà cửa một lượt.
Anh mặc vest, thắt cà vạt, còn chải chuốt một chút, tinh thần phơi phới, khắp người toát ra vẻ đàn ông.
An Dịch trở về nhà, nhìn thấy người mở cửa cho mình ăn mặc chỉnh tề, cô lập tức phát giác có điều gì đó không ổn, nghi ngờ nói: Anh định đi ra ngoài sao?
Chu Hậu Đông không trả lời, anh kéo cô vào phòng khách, bên trong chỉ có ánh sáng từ một ngọn đèn, rèm cửa đều được đóng lại. Phòng khách lờ mờ chỉ nghe thấy tiếng đồng hồ tích tắc, không khí cô đọng cảm xúc, sau khi hít sâu một hơi anh nói: Hôm nay sinh nhật của em, anh có chuẩn bị cho em một món quà.
Ồ! Quà?, Nhưng em… An Dịch chưa nói xong đã bị chặn lại.
“Chờ đã, anh muốn bật nhạc.” Chu Hậu Đông lấy điều khiển trên bàn, anh mở tivi, màn hình lớn sáng lên, bản nhạc khiêu vũ tình cảm mà anh đã chuẩn bị trước bắt đầu vang lên.
An Dịch thật ra vẫn hơi choáng váng, nhưng anh đã chìa tay ra, cô không nỡ từ chối.
Tiểu Dịch, hôm nay ông xã nhảy cùng em. Chu Hậu Đông dùng tay trái ôm lấy vòng eo thon thả của cô, tay phải nắm chặt năm ngón tay của cô, theo điệu nhạc êm ái, anh nhẹ nhàng lùi lại.
An Dịch ngẩng đầu lên chỉ có thể nhìn thấy cằm của anh, hơi thở ngập tràn hương vị đàn ông, trái tim cô nóng bừng đập mạnh, cảm giác xúc động muốn khóc, không chịu nổi vẻ thâm tình của anh.
Hôm nay sao vậy?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.net. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Xuỵt, đừng hỏi, nhảy cùng anh hết điệu này. Trong lòng Chu Hậu Đông căng thẳng, lòng bàn tay đổ mồ hôi.
Cơ thể hai người gần như dán lên nhau, An Dịch cảm động vòng qua eo anh, cô lắc lư cơ thể uyển chuyển linh hoạt, bước chân nhẹ nhàng theo nhịp.
Trên màn hình lớn hiển thị một cặp nam nữ tách ra rồi lại hợp lại. Cuối cùng dừng lại là cảnh hội trường tổ chức đám cưới. Chu Hậu Đông tăng tốc độ bước chân. Anh nắm tay cô nâng lên cao, và cô phối hợp theo xoay tròn một vòng.
Haha… An Dịch bật cười, cô không biết tại sao hôm nay anh lại khác thường như vậy, nhưng chắc chắn đây là chuyện tốt, giác quan thứ sáu của cô rất chính xác.
Chu Hậu Đông lại vòng qua eo cô, cô cởi giày bước trên mặt đất, anh ôm chặt lấy cô, hai bóng người hài hòa chiếu lên tường.
Sau khi khiêu vũ, cả hai đều kích động thở hổn hển, đặc biệt là An Dịch, hai mắt đỏ hoe.
Chu Hậu Đông buông cô ra, anh quay người lại không biết đã bấm nút gì, tất cả đèn trong phòng khách đều được bật sáng.
Theo hướng của anh, trong phòng khách đặt một chiếc bánh kem có mười mấy tầng, ánh mắt An Dịch bị thu hút bởi ánh sáng chói lòa của chiếc nhẫn kim cương lớn sáng lấp lánh trên đỉnh.CHADUONG1122
Anh đây… đây là… An Dịch có chút lắp bắp.
Đây là lần đầu tiên Chu Hậu Đông cầu hôn, anh đã chuẩn bị nói rất nhiều lời âu yếm, nhưng khi nhìn thấy đôi mắt đỏ hồng của cô, anh chỉ nói một câu: Anh muốn cầu hôn em.
An Dịch nhất thời không biết nên nói gì, cô nhìn anh, nước mắt trào ra, run rẩy hỏi: Thật sao?
Chu Hậu Đông cầm lấy chiếc nhẫn, học cách cầu hôn cũ rích, quỳ một gối xuống, nắm lấy tay cô đáp: Thật.
An Dịch lau nước mắt, duỗi tay phải ra, nghẹn ngào nói: Mau đeo lên cho em.
Cô chủ động hơn so với anh, vẫn là tiểu yêu tinh khiêu gợi trước đây, chưa từng thay đổi.
Chu Hậu Đông đeo chiếc nhẫn kim cương vào ngón áp út của bàn tay phải, trước khi đeo còn nói thêm: Gả cho anh, không được hối hận.
Phí lời, em mới không hối hận, mau đeo nó lên cho em.” An Dịch đã lệ rơi đầy mặt, nhưng giọng điệu vẫn cứng rắn như cũ.
Chu Hậu Đông đeo lên ngón áp út, chiếc nhẫn kim cương lấp lánh ôm chặt tay cô, đây là tình yêu của anh, tình yêu vĩnh cửu.
Tình yêu vốn rất đơn giản, em yêu anh, anh yêu em, như vậy là đủ.

Bình luận

Để lại bình luận