Chương 83

Hai người vào trong cửa hàng, nhân viên bán hàng ăn mặc chỉnh tề nhanh chóng bước tới chào đón, ánh mắt nhìn chằm chằm Quyền Đình như muốn ăn tươi nuốt sống anh. Mộ Lôi nhìn thấy thái độ của nhân viên bán hàng như thế thì trong lòng dâng lên một cảm giác hờn giận khó nói nên lời.
“Hai vị muốn tìm phong cách như thế nào?”
“Để tự chúng tôi tìm là được rồi.”
Mộ Lôi hơi khó chịu, giọng điệu tất nhiên cũng không được tốt cho lắm. Cô kéo Quyền Đình sang một bên.
Nằm ngoài dự đoán của Mộ Lôi chính là trong cửa hàng ngoại trừ hai người bọn họ thì vẫn còn ba bốn nhóm hàng khách khác, có hai đôi là tình nhân, còn lại là những nữ sinh. Mọi người đang chọn lựa vô cùng sôi nổi, đến khi nhìn thấy hai người bước vào thì những tiếng xì xào càng nhiều hơn.
Bị nhóm nữ sinh soi mói và bàn tán, Mộ Lôi cảm thấy không tự nhiên chút nào. Cô tiến đến bên cạnh Quyền Đình, thì thầm với anh: “Tiên sinh, chúng ta đến nơi khác được không?”
“Không phải chính em muốn vào đây xem à?”
Mộ Lôi khóc không ra nước mắt, cô cũng không dám nói mình chỉ tùy tiện một chỗ vậy thôi.
“Bộ này thế nào?”
Còn chưa đi được mấy bước thì Quyền Đình đã chỉ vào bộ đồ màu đen treo trên tường, à không, thứ đó không thể gọi là bộ đồ được, tất cả đều là ren, chỗ cần che cũng chẳng che được.
“Chủ nhân thích là được.”
Mộ Lôi lặng lẽ đổi xưng hô, cô chỉ muốn anh có thể nhanh chóng chọn đồ xong để hai người rời khỏi đây.
Cô vừa dứt lời, cây gậy massage trong tiểu huyệt vừa mới yên lặng được một chút đột nhiên rung lên. Mộ Lôi không chuẩn bị được tâm lý, khẽ kêu lên một tiếng, sau đó mím chặt môi lại.
“Ưʍ…”
“Xin lỗi, trượt tay.”
Đôi mắt đen của Quyền Đình hiện lên một tia hứng thú, ôm cô đi về phía trước.
Mộ Lôi túm lấy cánh tay anh, yếu ớt hỏi: “Có thể tắt đi không?”
“Không, em thế này đáng yêu hơn nhiều.”
Đáng yêu? Định nghĩa về đáng yêu của anh đúng là không giống người bình thường.
Mộ Lôi tức giận liếc anh một cái, giãy dụa một chút, cuối cùng cũng không nói gì nữa mà ngoan ngoãn rúc trong lòng anh.
Hành động này khiến những nữ sinh kia hét chói tai.
“A a a, người đàn ông kia vừa ôn nhu vừa đẹp trai!”
“Đẹp trai quá mức!”
Mộ Lôi không rảnh để ý tới những lời bàn tán này, chỉ cố gắng chống lại cảm giác mà gậy massage mang lại.
Du͙© vọиɠ vừa mới đè xuống đã bị gậy massage làm bùng lên, giống như củi khô bén lửa, nháy mắt khiến lý trí của cô tan chảy.
“Cái này thì sao?”
“Ngài quyết định là… A!”
Còn chưa nói hết câu thì gậy massage lại rung lên, cơ thể nhạy cảm của Mộ Lôi lập tức đạt tới cao trào.
“A… Không được… Cầu xin ngài…”
Cô sung sướиɠ đến mức gập người xuống, hai tay nắm chặt lại. Mộ Lôi cắn chặt môi, bởi vì chỉ cần thả lỏng một chút thì tiếng rêи ɾỉ sẽ thoát ra.
Qυầи ɭóŧ mỏng manh không thể chứa được lượng nước lớn như vậy, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy dọc xuống theo bắp đùi cô. Mộ Lôi kẹp chặt chân lại, cố gắng không để dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra.
Kɧoáı ©ảʍ càng lúc càng mãnh liệt, cô ngồi sụp xuống, hai mắt đỏ hoe. Những nữ sinh đang nhìn về phía này khiến Mộ Lôi càng thêm xấu hổ và kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cũng chính vì thế mà không nhịn được lại tiếp tục lêи đỉиɦ.
“Ưʍ…”
Mộ Lôi vươn tay nắm chặt lấy bắp chân Quyền Đình, dùng ánh mắt ra hiệu cho anh, cầu xin anh buông tha mình.
Ngay khi cô không chịu nổi, sắp khóc thành tiếng thì gậy massage dừng lại. Mộ Lôi hít sâu một hơi, trái tim đập mạnh như sắp nhảy ra khỏi l*иg ngực.

Bình luận

Để lại bình luận