Chương 29

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 29

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Louis gian da^ʍ cᏂị©Ꮒ cắm tử ©υиɠ yếu ớt một cách cực nhanh, tiểu huyệt mẫn cảm ứa ra dâʍ ŧᏂủy̠ cuồn cuộn. Hắn hoàn thành đợt chạy nước rút cuối cùng, đè lên thịt mềm ở vách trong tử ©υиɠ, mãnh liệt bắn ra dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đυ.c. Tạ Chu bị cảm giác tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng bắn vào bên trong tử ©υиɠ non mềm dọa sợ, giãy giụa muốn trốn đi nhưng lại bị Louis ôm chặt trong ngực, bụng dưới bị rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ đến nỗi phình to lên.
Louis vuốt ve cái bụng căng trướng đến hơi trong suốt của Tạ Chu, cúi người nói: “Tử ©υиɠ dâʍ đãиɠ ngoan ngoãn ngậm tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ông xã, sinh một đứa con cho ông xã đi.”
Trải qua cả một đêm bị đòi lợi tức, Tạ Chu đã sớm bủn rủn cả người, hôm sau lúc Louis gọi cậu dậy, Tạ Chu dụi người vào trong chăn, vô tri vô giác ngủ bù. Louis bới người ra khỏi chăn, thong thả ung dung mặc một bộ quần áo ở nhà của chính mình cho Tạ Chu, bộ quần áo đó rộng thùng thình, càng khiến cho Tạ Chu thêm phần yêu kiều non nớt, trắng nõn sạch sẽ, cực kỳ bắt mắt.
Louis nhàn tản ngồi dựa vào ghế sau của chiếc Maybach, trong lòng còn ôm Tạ Chu đang ngủ say. Một tay Louis chống cằm, ngón tay rũ xuống trên má Tạ Chu miêu tả lại những đường nét ôn hòa của cậu. Lông mày Tạ Chu tuy rằng rậm nhưng màu lại rất nhạt, tóc cũng vừa mỏng vừa mềm, chạm vào giống như Tạ Chu vậy, chẳng có chút tính tình gì cả.
Mí mắt lộ ra mạch máu màu lam nhạt che khuất đôi mắt đen luôn ậng nước của Tạ Chu, Louis nhẹ nhàng vuốt ve làn da non mịn tinh tế, ngón tay trượt đến cái mũi tinh xảo của Tạ Chu.
Sống mũi Tạ Chu cao thẳng, độ cong của chóp mũi lại gãi đúng chỗ ngứa, tinh tế nhỏ xinh, như thế càng khiến cho hình dáng đôi môi của cậu trở nên tinh xảo tuyệt đẹp. Cánh môi hồng nhạt hơi hơi mấp máy, đôi môi khá đầy đặn quyến rũ Louis gặm cắn.
Trong mắt Louis Tạ Chu giống như một khúc xương thơm ngon, một miếng bánh kem ngọt ngào, thơm mềm ngon miệng, hắn không hề muốn chia sẻ cậu cho những người khác một chút nào.
Tốt nhất là độc hưởng một mình, từ tốn thưởng thức sự mềm mại ấm áp, ngọt ngào xinh đẹp của cậu.
Louis nghĩ thế, cũng làm như thế.
Lông mi đen và dày như lông quạ của Tạ Chu run rẩy, cậu mở to đôi mắt ươn ướt như cún con, đánh giá phương tiện giao thông trên đường một hồi lâu, sau khi phản ứng lại, khác với tính cách mềm mại ôn hòa của lúc trước, ánh mắt Tạ Chu lấp lánh. Cậu ngồi dậy, thân mật ôm cổ Louis: “Louis, anh thật sự đưa tôi ra ngoài rồi.”
Khi nói những lời này, khóe môi của cậu hơi cong lên, trên gò má trắng nõn hiện lên sắc hồng nhàn nhạt, sợi tóc mềm mại rũ xuống bên thái dương, giống như một con cún con vậy, ngoan ngoãn muốn chết.
Louis nhớ lúc xưa khi còn học cấp ba, nhà hắn có nuôi một con cún Maltese, cũng trắng trẻo mềm mại như thế, lúc hắn làm bài tập nó dụi bên chân hắn ngoan ngoãn nằm chờ, cho đến khi nào hắn không bận rộn gì thì mới dính lấy hắn, cắn ống quần của hắn, thậm chí lúc ăn cũng giống như Tạ Chu vậy, lịch sự liếʍ láp, cực kỳ khiến người ta trìu mến.
Louis giơ tay xoa xoa những sợi tóc mềm mại của Tạ Chu, nói: “Ngoan ngoãn về nhà với tôi, đừng nghĩ đến việc bỏ chạy.”
Âm điệu của hắn biếng nhác, giống như chỉ tùy tiện mở miệng dặn dò thế thôi. Tạ Chu biết Louis nói thế là đang biến tướng báo cho cậu biết: Trước khi Louis buông tay, cậu phải thành thật mà đi theo hắn.
Tạ Chu ngoan ngoãn đồng ý, lại cúi đầu xuống nũng nịu cọ cọ Louis, bị Louis đè đầu lại, không thể nhúc nhích. Hắn hỏi: “Làm loạn cái gì thế?”
Âm cuối khẽ giương lên, tê tê dại dại chui vào lỗ tai Tạ Chu. Tạ Chu cảm thấy cơ thể bủn rủn của mình dường như lại mềm nhũn đi mấy phần.
“Louis, em muốn đi làm.” Tạ Chu có phần hơi lo lắng Louis không chịu cho cậu ra ngoài làm việc, ngửa đầu hồi hộp nhìn chằm chằm Louis, khóe môi mím chặt lại, lông mi bất an rung động.

Bình luận

Để lại bình luận