Chương 32

Tạ Chu bưng ly nước đến, vừa mới đặt nó xuống thì đã bị Louis tóm lấy ôm đặt lên bàn. Chiếc váy bị vén lên, treo ở bên hông, đôi chân bọc trong tất chân đen bị cưỡng chế tách ra, để lộ hoa huyệt nửa che nửa đậy.
Tạ Chu bị động tác của Louis dọa sợ đến mức kêu lên, một bàn tay của Louis vạch cái chân thon của Tạ Chu ra, một cái tay khác theo sát đó, quật một cái tát lên thịt huyệt không hề có thứ gì ngăn cản: “Kêu da^ʍ cái gì?”
Tạ Chu bị đánh đau, mím môi tủi thân đỏ hốc mắt, không dám kêu nữa mà chỉ dám nhỏ giọng rêи ɾỉ, truyền vào tai Louis rõ ràng chính là đang cố ý quyến rũ hắn.
Bàn tay Louis hơi hơi dùng sức một chút là đã có thể xé mở một cái lỗ ở trên lớp vải đen mỏng manh ở miệng huyệt, da^ʍ huyệt đúng lúc tràn ra khỏi cái lỗ đó, để lộ thịt huyệt đỏ rục, tình sắc một cái chói lọi.
Tạ Chu cảm thấy xấu hổ muốn khép chân lại, nhưng bất thình lình Louis lại chợt ngẩng đầu lên, ôm chầm lấy cổ Tạ Chu, cúi người xuống hôn cậu.
“Chu Chu không muốn làm với tôi à, hửm?” Louis đặt câu hỏi quá dịu dàng, âm điệu mang theo tìиɧ ɖu͙© kiều diễm, giọng nói trầm thấp quanh quẩn ở vành tai vốn đã nóng ran của Tạ Chu.
Trán Tạ Chu tì vào trán Louis, nhiệt độ cơ thể của hai người giao hòa bên nhau. Tạ Chu cảm thấy mình không thở nổi, toàn thân đều bị hơi thở cường thế của Louis bao vây, choáng váng nhìn vào đôi mắt xanh của Louis, ấp úng trả lời: “Muốn, muốn.”
Louis đặt một cái hôn nhẹ bẫng lên khóe môi Tạ Chu, khen ngợi: “Thật ngoan.”
Tiếp theo đó, hai tay hắn đè mở bắp đùi đã kẹp chặt vào nhau của Tạ Chu, tách mở hai chân cậu ra, vùi mặt vào giữa đùi Tạ Chu, liếʍ mυ”ŧ tiểu huyệt ướŧ áŧ.
Mặt lưỡi thô ráp của Louis đặt lên khe thịt khép chắt, duỗi thẳng cắm vào bên trong miệng huyệt trơn ướt. Tất chân cọ xát vào nhau sớm đã dính đầy dâʍ ɖị©ɧ dính nhớp do tiểu huyệt mẫn cảm tiết ra, khi đầu lưỡi thò vào trong âʍ đa͙σ thì đã bị thịt non đầy đặn ướt nóng bên trong mυ”ŧ cắn, tự động túm lấy đầu lưỡi, kéo nó vào sâu bên trong đường đi hơn, khiến cho đầu lưỡi trở nên tê dại.
Louis rút đầu lưỡi ra, tỉ mỉ liếʍ láp thịt trai run nhè nhẹ. Tạ Chu bị cảm giác ngứa ngáy li ti kia cuốn lấy, bắp đùi không nhịn được mà run rẩy, tiếng thở dốc run rẩy không thể ức chế tràn từ trong cổ họng ra, cái cổ vô lực ngửa ra sau để lộ hầu kết nhỏ xinh đang trượt lên trượt xuống cực nhanh.
Hai tay Tạ Chu không tự chủ được mà ôm lấy cái đầu đang chôn giữa hai chân mình của Louis, bụng dưới truyền đến cảm giác bị sợi tóc cọ xát, thịt huyệt non mềm giữa hai chân bị sợi tóc đâm thọc.
Louis nâng một chân của Tạ Chu lên khiêng ở trên vai, đôi chân dài vô lực gác trên sống lưng rộng lớn của Louis, lắc lư giẫm đạp lên chiếc áo sơ mi được là ủi ngay ngắn của Louis, lòng bàn chân cọ xát giống như muốn thư giải cảm giác ngứa ngáy khó có thể miêu tả.
Đầu lưỡi của Louis không ngừng cᏂị©Ꮒ cắm huyệt non, bàn tay luồn vào dưới chiếc váy ngắn sờ đến cái mông non mềm của Tạ Chu, mỗi một lần đầu lưỡi gian da^ʍ nơi đó, bàn tay hắn đều sẽ mạnh mẽ xoa nắn mông thịt đẫy đà mềm mại. Trong phòng tràn ngập tiếng thở dốc gợi cảm của Louis và tiếng kêu dâʍ đãиɠ lẳиɠ ɭơ yếu ớt của Tạ Chu.
“Ưm~ Louis… nhẹ một chút, tiểu huyệt muốn phun…”
Tạ Chu bị đầu lưỡi cᏂị©Ꮒ đến mất trí, lời nào cũng dám nói ra miệng. Louis cảm nhận được huyệt non của Tạ Chu xoắn chặt miệng huyệt, bụng nhỏ không ngừng co rút lại. Vào lúc này hắn lại đột nhiên rút đầu lưỡi ra.
Chỉ suýt chút nữa là Tạ Chu đã có thể lêи đỉиɦ cực khoái, da^ʍ huyệt chảy dâʍ ŧᏂủy̠ ào ạt liều mạng co rụt miệng huyệt lại, da^ʍ huyệt mất đi sự cᏂị©Ꮒ cắm kịch liệt chỉ có thể phí công mà khép mở, tiết ra dâʍ ɖị©ɧ trong suốt.
“Louis, Louis.” Tạ Chu bị tra tấn đến khó chịu, hơi nức nở kêu rên, cái eo dâʍ đãиɠ vặn vẹo, cái chân thon gác trên lưng Louis không ngừng cọ xát với vải áo sơ mi.

Bình luận

Để lại bình luận