Chương 91

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 91

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Hai người họ đi tới một quán cà phê ngồi xuống trò chuyện.
Trịnh Hợp nhìn đứa trẻ đang ngủ tɾong xe đẩy, hỏi “Cậu đã sinh con rồi sao?”
Giang Khê mỉm cười đáp “Đúng vậy.”
Sau đó cô còn hỏi ngược lại “Vậy còn cậu, cậu có chồng chưa?”
Trịnh Hợp lắc đầu “Tớ vừa tốt nghiệp được một năm, có một văn phòng luật sư riêng, làm ăn khá tốt.”
“Vậy thì hay quá, chúc mừng cậu, đây là ước mơ đó giờ của cậu mà.”
Trịnh Hợp nhìn Giang Khê, hỏi “Vậy còn cậu, tại sau hơn một năm nay cậu không liên lạc với mình, mình cũng không thể liên lạc được với cậụ”
Giang Khê giật mình “Tớ… tớ, ¢hắc là tớ đổi đïện thoại mà quên thông báo cho cậụ”
Trịnh Hợp im lặng quan sát Giang Khê.
Cô ấy đột nhiên lấy đïện thoại mình ra nói “Vậy cậu đọc số đïện thoại mới đi, tớ lưu lại.”
“Từ bây giờ tớ ở làm việc ở thành phố này, chúng mình có thể thường xuyên gặp nhaụ”
Giang Khê khó xử, cô cứ ấp úng liên tục không nói ra.
Trịnh Hợp nhìn ra được vấn đề, nghề nghiệp luật sư khiến cô ấy dễ dàng nhìn thấu một người “Mạc Viễn không có cậu sử dụng͟͟ đïện thoại có đúng không?”
Cô ngạc nhiên, gương mặt tái nhợt ngay tức khắc.
“Sao cậu lại biết?”
Trịnh Hợp nói “Khi nãy tớ đã quan sát, cậu mượn đïện thoại của tài xế để gọi cho anh ta, bộ dáng lo lắng, thấp thỏm, không giống như là để quên đïện thoại ở nhà.
Cô ấy lo lắng nói “Tiểu Khê, cậu hãy kể cho tớ nghe mấy năm qua cậu sống như thế nào?”
Giang Khê cúi đầu im lặng.
Trịnh Hợp gấp gáp muốn cô nói ra, cô ấy muốn giúp người bạn của mình.
“Tớ là luật sư, tớ có thể giúp cậụ”
Cô vẫn im lặng, nhưng tớ vẫn chịu đựng được.”
Trịnh Hợp gắt lên “Giang Khê ”
Đúng lúc này, tài xế đi tới.
“Phu nhân, phải trở về rồi ạ.”
Giang Khê gật đầu đứng dậy, thì được Trịnh Hợp nhét vào tay một tấm giấy.
Cô ấy nói “Đây là danh thiếp của mình, nếu có chuyện gì thì hãy gọi đïện hoặc tới văn phòng tìm mình.”
Giang Khê siết chặt, hơi mỉm cười đáp “Cảm ơn cậu, tớ sẽ gọi đïện cho cậu thường xuyên.”
Sau đó cô quay người đẩy nôi em bé rời đi.
Trên xe, Giang Khê nhớ kỹ số đïện thoại và địa chỉ trên danh thiếp, cô có linh cảm rằng tương lai mình sẽ cần tới nó.
Khi Mạc Viễn bước vào phòng, hắn nhìn thấy tấm danh thiếp đang để trên tủ đầu giường.
Người đàn ông cầm lên, đôi mắt lạnh như băng, không chút cảm xúc chậm rãi xé nát nó.

Bình luận (0)

Để lại bình luận