Chương 108

Sau khi hai đứa trẻ rời đi, Mạc Viễn giơ tay đóng cửa lại, đáy mắt hắn như kết băng.
Giang Khê bò lại vách tường, cầm lấy chiếc đïện thoại đã bể nát, bật khóc.
Ngay sau đó da đầu cô bị một bàn tay nắm lấy rồi giật ma͙nh về sau, cô có thể nghe thấy xương cổ kêu rắc một tiếng.
Gương mặt âm u, lạnh lẽo của người đàn ông xuấthiện tɾong tầm mắt.
Hắn thật sự rấttức giận, tɾong mắt toàn là bóng tối và bão tố.
Nụ cười trên môi người đàn ông dị dạng “Bà xã Khê Khê đang làm gì vậy?”
Giang Khê đang khóc, tɾong mắt toàn đau khổ và sợ hãi.
Cô biết mình đã chọc phải một con quỷ dữ, nó sẽ xác cô ra để ăn sống.
“Em… không có, không có.”
Mạc Viễn bật cười “Không có?”
“Hay để anh đoán nhé.”
Bàn tay của hắn càng lúc càng ghị ma͙nh đầu cô xuống, cơ thể Giang Khê ngửa ra sau rồi té xuống sàn nhà.
“Em muốn gọi cho cô bạn thân luật sư đó của em.”
“Em muốn ly hôn có phải không?”
Giang Khê bị hắn nói tɾúng mục đích, gương mặt không giấu được vẻ sợ hãi đến tái nhợt.
Cô lập tức khóc lên “Em không có… không có.”
Nhưng biểu cảm trên mặt cô đã mách bảo rằng Mạc Viễn đã đoán tɾúng.
Thật ra hắn không cần phải đoán, dù cô chỉ thể hiện một ánh mắt, hắn cũng biết hết.
“Xem ra đêm qua Khê Khê vẫn chưa nhận đủ bài học.”
“Không những không biết lỗi mà còn dám có suy nghĩ vượt quá giới hạn.”
Giang Khê run rẩy liên tục, nước mắt rơi xuống không ngừng, cổ họng không thể phát ra được lời nào để biện minh cho mình.
Vì Mạc Viễn nói quá đúng, hắn như đi guốc tɾong bụng cô.
Năng lực phán đoán của hắn vô cùng ma͙nh mẽ, mỗi khi ở bên cạnh hắn, Giang Khê như bị lột trần.
“Hức… hức…”
Mạc Viễn nắm lấy tóc cô từ từ kéo dậy.
Giang Khê bắt lấy bắp tay hắn, cầu xin “Em sai rồi, em sai rồi.”
“Ông xã, em sai rồi.”
Mạc Viễn đã không còn là chàng trai luôn dùng ánh mắt tràn ngập tình yêu để nhìn cô, hắn sẽ không tha thứ hoặc là trừng phạt một cách nhẹ nhàng như trước nữa
Hắn có cách làm việc riêng của mình.
Sẽ không cho phép bất cứ một người nào qua mặt mình dù chỉ một lần.
Đầu Giang Khê bị Mạc Viễn khống chế, ấn chặt vào bồn tắm xã đầy nước.
Hắn nghiến răng, đôi mắt đỏ như máu “Để anh cho Khê Khê cảm nhận một chút hậu quả nếu em dám ly hôn với anh.”
“Ưm… cứu…”
“Ọc… ọc…”
Khoang miệng và mũi của cô bị nước tràn vào, không khí tɾong lồng ngực đang dần cạn kiệt.

Bình luận

Để lại bình luận