Chương 53

Lần nữa tỉnh lại, Tiểu Cửu phát hiện bản thân lõa lồ nằm ở trên giường, trên người chỉ đắp một tấm chăn mỏng. Nàng vừa định xuống giường duỗi chân tay lại cảm nhận được dưới hạ thân truyền đến cảm giác khác lạ. Trong bụng căng trướng không thôi, dưới thân như có cái gì đó chặn lại. Nàng ấm ức ôm lấy thân mình khóc nấc lên.
Ngay lúc này Quý Thần bước vào, nhìn thấy cô như mất đi toàn thế giới, từ trước đến nay hắn luôn là người bạc tình hờ hững giờ đây lại hiếm khi mềm lòng duỗi tay ra dịu dàng ôm nàng vào lòng ngực, cô gái nhỏ cuộn tròn ngồi trên đùi hắn khóc đến là đau lòng. Lời đã đến bên môi lại thôi, cuối cùng, là hắn kéo nàng vào lao tù thuộc về hắn.
Nhưng hắn không có cách nào buông tay. Đã sống quá lâu trong bóng tối, nàng chính là một vệt sáng duy nhất trong thế giới của hắn. Hắn luyến tiếc buông tay, cũng không muốn buông tay. Ngoại trừ thả nàng đi, cái gì hắn cũng nguyện ý cho nàng hết.
Tiểu Cửu ở trong lòng hắn nín dần, yếu đuối đáng thương ngẩng đầu lên, đối diện với tầm mắt của hắn. Khi nhìn thấy ánh mắt quyết tuyệt lại mang theo chút áy náy của hắn, Tiểu Cửu ngây ngẩn người, rồi sau đó lại ác liệt nhìn chằm chằm vào mắt hắn.
Quý Thần cảm thấy khác thường, nhưng khi phát hiện ra đã không kịp nhắm mắt lại, hắn chỉ cảm thấy bản thân như bị rơi vào lốc xoáy, rồi trước mắt dần xuất hiện một hình ảnh.
Đây là thần lực Tiểu Cửu che giấu, có thể sai khiến người khác lâm vào mộng cảnh do nàng thêu dệt lên, rồi điều khiển tư tưởng đối phương, như thực như ảo, không cách nào tránh thoát. Đây là đòn sát thủ của nàng, Tiểu Cửu cũng không muốn sử dụng đến. Nhưng vì muốn Quý Thần thả nàng ra, Tiểu Cửu phải tạo nên một mộng cảnh nàng phản bội hắn và đến với người khác, dùng ánh mắt điều khiển lớn não của hắn. Nhìn gương mặt Quý Thần dần lộ ra biểu tình phát cuồng, nàng thở phào một hơi, thành công rồi.
Nhưng giây tiếp theo, nàng lại không thể tin nổi mà trợn tròn hai mắt. Hắn… vậy mà hắn lại có thể thoát khỏi mộng cảnh này.Từ xưa đến nay hắn chính là người đầu tiên… Kinh ngạc qua đi hoảng sợ kéo đến, nàng hoàn toàn không nghĩ đến tình huống này…
Khoảnh khắc thoát khỏi vòng tay hắn, nàng thấy luồng hắc ám trong cơ thể hắn tăng vọt, nàng nói thầm không ổn rồi, trạng thái hiện tại của hắn chính là không phân biệt rõ đâu là thực đâu là mơ, hắn sẽ làm ra chuyện gì không thể đoán trước được. Tiểu Cửu vội vàng chạm vào vầng trán Quý Thần nhẩm niệm, “Vừa rồi chỉ là ảo giác thôi, chỉ là mơ thôi.”
Nhưng Quý Thần đã hoàn toàn mất khống chế, hắn không phân biệt rõ thật giả. Mà Tiểu Cửu lại không biết, vì để thoát khỏi mộng cảnh của nàng mà hắn đã tiêu hao gần một nửa nguyên khí, trong quá trình giằng co thần lực đánh tan ma lực khiến cơ thể hắn giờ đây đã bị tổn thương rất lớn. Nhưng hắn lại không thắng nổi một khắc tuyệt vọng và đau đớn bị “Phản bội” kia.
Trong ánh mắt hắn là một cơn bão tuyết, hắc khí tràn ngập quanh thân. Nhìn Tiểu Cửu trước mặt, hắn vung tay lên, nháy mắt đã ném Tiểu Cửu lăn lên giường.
564

Bình luận

Để lại bình luận