Chương 72

Bạch Tố Tố nhìn người máy nhân tạo đứng cạnh giường, sắc mặt ửng hồng: “Nó, nó sẽ không có chức năng ghi âm hay theo dõi đúng không?”
Trình Minh tủm tỉm cười xoa bóp khuôn mặt đáng yêu của cô: “Sao có thể, cô thử nghĩ xem, nơi này nếu có theo dõi sớm đã bị tố cáo.”
Bạch Tố Tố khó chịu trừng mắt nhìn cậu: “Cậu sớm đã có kế hoạch tới công viên trò chơi, không phải là vì nơi này chứ!”
Trình Minh cười xấu xa, sau khi cởi váy của cô xuống thì tiếp tục cởi nội y: “Em giúp lão sư tắm rửa được không?”
Bên cạnh đứng một “người”, tuy là ma nơ canh nhưng Bạch Tố Tố vẫn cảm thấy không được tự nhiên, sau khi bị Trình Minh cởi sạch, liền ôm vào phòng tắm.
Bên trong có một bồn tắm hình tròn, đã được trải sẵn một tấm màng lót dùng một lần. Nhưng Trình Minh lại không có hứng thú, nhanh chóng tắm rửa sạch sẽ cho Bạch Tố Tố.
Hai người chỉ quấn một chiếc khăn tắm, ngồi vào trước cái bàn.
Trình Minh lấy ra một cái máy sấy tóc thổi tóc cho cô.
Lúc này, người máy đột nhiên tuyên bố mệnh lệnh: “Mỗi một sợi lông tóc trên người đều phải được làm khô.”
Bạch Tố Tố có chút kinh ngạc, tình cờ thấy một cái túi nhỏ bên cạnh, mở ra thì thấy bên trong là một chiếc máy sấy mới, rất nhỏ, còn có một cái ống dài 10 cm, cũng không biết là để làm gì.
Trong lúc cô còn đang nghiên cứu, Trình Minh đã thổi sắp xong cho cô rồi.
“Lão sư, để em thổi tóc phía dưới cho cô.” Nói xong, cậu lấy ra một chiếc khăn lông khô trực tiếp trải lên bàn trang điểm, chính mình ngồi ở trên ghế.
Tư thế này làm cô có chút không tự nhiên nhưng vẫn ngoan ngoãn tiếp nhận, nghĩ thầm có thể câu giờ được bao nhiêu thì được.
Lại không ngờ vừa mới ngồi xuống, Trình Minh đã bẻ ra hai chân cô, cầm lấy chiếc máy sấy nhỏ vừa nãy, thổi thẳng vào tiểu huyệt của cô.
Bạch Tố Tố đỏ bừng mặt, lúc này mới hiểu ý tứ của người máy.
Nơi riêng tư của cô lông rất ít, mấy ngày hôm trước chơi đùa cùng Trình Minh bị cậu cắt sạch sẽ, bây giờ còn không có mọc ra. Đầu thổi gió của máy sấy quá nhỏ, sức gió lại lớn, trực tiếp thổi thẳng vào tiểu huyệt, môi âm hộ bị thổi tách sang hai bên.
Trình Minh chỉ bẻ hai chân cô ra, cũng không có sờ soạng gì khác.
“Ưm ~” Sức gió va chạm lập tức thổi âm hạch ra, cảm giác bị bắn âm hạch ra sướng đến mức làm thân thể của Bạch Tố Tố tê rần, muốn khép chân lại.
Nhưng hai chân lại bị Trình Minh gắt gao nắm chặt: “Làm sao vậy lão sư? Đầu tóc của em còn chưa có khô đâu!” Trình Minh vẻ mặt khó hiểu.
Bạch Tố Tố quá mức xấu hổ, Trình Minh lại nhân cơ hội tiến về phía trước ngồi, cầm máy sấy đối diện hoa hạch lắc qua lắc lại, chỉ trong nháy mắt đã làm Bạch Tố Tố bị thổi đến run rẩy.
Trình Minh thấy tiểu huyệt của cô đã bắt đầu ướt át. Lúc này mới lấy ra chiếc ống dài lúc trước, một bên xoay tròn, một bên nhét vào bên trong tiểu huyệt.
Nếu lúc này cô còn không biết thứ này dùng để làm gì cũng uổng đã bị Trình Minh lừa lâu như vậy. Nhưng thật ra, nhớ tới cảm giác âm hạch bị gió ấm thổi vừa rồi, trong lòng Bạch Tố Tố cũng có chút mong đợi.
“Ưm ~ tôi, tôi thổi xong rồi.” Cô đóng máy sấy, hai chân gác lên trên vai Trình Minh, hơi ngồi hướng về phía trước, tiểu huyệt đối diện Trình Minh.
Sau khi đêm cái ống nhét vào, Trình Minh trực tiếp dùng cái miệng nhỏ của máy sấy cắm thẳng vào cái ống màu đen.
Mở ra trong nháy mắt, một luồng gió ấm áp đột nhiên thổi vào.
“A!” Bạch Tố Tố giống như bị đánh, hai chân không chịu khống chế khép lại, tay nắm chặt tóc của cậu, cả người run rẩy, tiểu huyệt gắt gao co rút lại.
Cảm giác sướng gần chết bức cô rơi nước mắt, nháy mắt lên tới cao trào.

Bình luận

Để lại bình luận