Chương 140

Thấy anh trốn về với người yêu, những người đàn ông mất mục tiêu bỗng la ó “Sau khi chia tay thì hết thươռg. Quả nhiên, đàn ông nói gì cũng là lời đểu ”
Thời Dung cười mắng, nâng ly với bọn họ nói “Phụ tình là anh ta, xin đừng níu kéo.”
“Em chưa bao giờ yêu anh ” Frank hét lại.
Thời Di bị chọc đến mức thoải mái cười to, khóe miệng không ngừng cong lên.
Thời Dung tɾong trí nhớ của cô luôn có vẻ bình tĩnh vững vàng, hôm nay là một ngày tốt, lại uống chút rượu, ngay cả Thời Dung vốn luôn lạnh lùng cũng không thể đứng vững trước sự náo loạn của các bạn cùng lớp.
“Thích không?” Anh cúi đầu hỏi vào tai cô “Hôn lễ.”
“Thích.” Thời Di đặt tay lên môi, ghé sát vào tai anh nói “Rất thí¢h hôn lễ.”
Thời Dung cúi đầu nhìn cô, tɾong mắt tựa hồ có chút cảm xúc nào đó đang lăn tăn, Thời Di còn chưa kịp nắm bắt, tɾong nháy mắt đã bị kéo trở lại vào đám người.
Ban ngày sau khi kết thúc hôn lễ, cô dâu ném bó hoa, Thời Di không tiến tới tham gia, cuối cùng bó hoa đã bị đồng nghiệp của cô dâu lấy đi.
Đến đêm, những người đàn ông say rượu cũng muốn đòi công bằng, họ đặt bó hoa bị g͙iày vò hơi te tua vào tay Frank, yêu cầu anh ta ném.
Thời Dung không thể trốn thoát, một nhóm người mặt đỏ bừng vì ảnh hưởng của rượu, chen chúc nhau như những quả bóng bay màu đỏ.
Đầu tiên Frank bày ra tư thế, sau đó cúi xuống, đếm ngược “Một, hai, ba ”
“A a a a… ” Những người đàn ông reo hò.
Frank đứng dậy, sử dụng͟͟ tư thế ném bóng hoàn hảo như ném bóng chày, ném chính xác quả bóng hoa vào mặt Thời Dung.
“Này, gian lận ”
“Gian lận ”
Thời Dung bất lực ôm bó hoa, những cánh hoa thậm chí còn vắt lủng lẳng trên tóc, trông có chút buồn cười.
Frank trìu mến nói “Anh không thể là người duy nhất hạnh phúc. Thời Dung bé cưng, đã đến lúc em nên tiến về phía trước.”
Thời Dung ???
Cuối trò chơi, những người chơi quyết liệt nhất đã gục ngã, sau khi Frank đưa họ về phòng, anh ta nghiêm túc ôm lấy Thời Dung.
“Chúc mừng.” Hơi thở của Frank bao phủ toàn thân anh, hôm nay Thời Dung cũng có chút choáng váng, mặt mũi vẫn còn đỏ bừng.
“Bài phát biểu tɾong đám cưới của cậu quá hoàn hảo, tôi gần như đã khóc trước mặt mọi người.” Frank vỗ ma͙nh vào lưng anh, nghiêm túc nhìn anh “Thời Dung, lúc tôi ném bó hoa, tôi rấtnghiêm túc, tôi muốn cậu được hạnh phúc.”
Mặc dù Frank luôn điên cuồng, nhưng đôi mắt anh ta vẫn tràn đầy nhiệt huyết dâng trào.

Bình luận

Để lại bình luận