Chương 11

“Ừm, thật ngọt, ăn rất ngon.” Cảnh Minh Hạo đánh giá một cách khách quan.
Hiếm khi được Cảnh Minh Hạo khích lệ đồ ngọt mình làm, em gái vui mừng vô cùng, hoàn toàn không chú ý tới ánh mắt rực lửa của Cảnh Minh Hạo đang nhìn anh trai mình và đôi tai hồng rực của anh.
Đợi đến khi lực chú ý của cô quay lại trên người Quý Thanh Hồng, anh đã khôi phục biểu cảm vốn có, tỏ vẻ vui sướиɠ ăn nốt điểm tâm rồi đi dọn phòng bếp.
Thân thể em gái anh không khỏe, cả trưa làm đồ ngọt rồi chờ đến khi chồng và anh trai trở về đã là cực hạn nên sau đó ngủ ngay. Cảnh Minh Hạo ôm con đứng bên cạnh nhìn Quý Thanh Hồng làm việc nhà.
Đôi tai nhạy bén của Quý Thanh Hồng nghe thấy tiếng khóc khe khẽ, anh bèn bỏ bát trong tay xuống, nhìn thoáng qua rồi nhíu mày: “Cậu cho Đậu Nành uống sữa đi, đừng bế không thế.”
Bình thường chỉ có mình Quý Thanh Hồng chăm đứa bé nên Cảnh Minh Hạo không biết những việc này cũng là chuyện bình thường. Giờ đã biết nên hắn ngoan ngoãn cho con uống sữa.
Nhìn nó vừa bú sữa vừa nhăn mặt, Cảnh MInh Hạo đột nhiên nói với Quý Thanh Hồng: “Đợi lát nữa tôi cũng muốn bú sữa của anh.”
Quý Thanh Hồng thoáng dừng động tác một chút nhưng cũng không nói gì.
Anh cảm thấy dù sao hiện tại mình cũng không dám phản kháng Cảnh Minh Hạo, những lời này của hắn căn bản chính là mệnh lệnh.
Buổi tối, sau khi xử lí xong công việc còn dư lại, Quý Thanh Hồng bị Cảnh Minh Hạo đè trong văn phòng vừa dùng ngón tay cᏂị©Ꮒ vào khuếch trương huyệt non vừa vội vàng ăn núʍ ѵú hồng phấn nộn của anh.
Chờ đến lúc Cảnh Minh Hạo vừa lòng, vυ” của Quý Thanh Hồng đã sưng lên, huyệt non cũng được mở rộng đầy đủ.
Thực chất Cảnh Minh Hạo cảm thấy Quý Thanh Hồng thiên phú dị bẩm nên không cần khuếch trương cẩn thận cũng có thể nuốt trọn dươиɠ ѵậŧ hắn nhưng Quý Thanh Hồng không nghĩ vậy, kiên trì véo tai bắt hắn mở rộng cho tốt.
Thôi vậy, đã thế thì đành mở rộng thật tốt rồi cᏂị©Ꮒ mạnh hơn, nhanh hơn một chút bù lại khoảng thời gian lãng phí khuếch trương này.
Dươиɠ ѵậŧ bự nhẹ nhàng đánh bại từng tầng lớp thịt da^ʍ cᏂị©Ꮒ vào thật sâu, qυყ đầυ thô to đứng vững trên điểm da^ʍ. Cảnh Minh Hạo không hề do dự, chưa cho anh thời gian và cơ hội thích nghi với côn ŧᏂịŧ thô to đã véo cặp mông đầy đặn, dùng sức đâm vào.
Cảnh Minh Hạo mạnh mẽ cᏂị©Ꮒ mấy trăm cái, dươиɠ ѵậŧ càng ngày càng cương cứng làm Quý Thanh Hồng không chịu nổi. Cảnh Minh Hạo cũng có cảm giác muốn bắn tinh nên càng làm lại càng nhanh càng mạnh.
Huyệt da^ʍ ban ngày đã bị làm nhiều lần giờ lại bị cᏂị©Ꮒ cuồng bạo như thế nên chẳng mấy chốc đã thả lỏng, mở rộng đến tận cùng, âm môi mềm mại nở ra như một đóa hoa bị người cắm vào tận gốc, toàn bộ đường đi bị lấp đầy. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ sền sệt nhắm ngay cửa tử ©υиɠ bắn mạnh vào.
Dươиɠ ѵậŧ rời đi khiến tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra từng dòng, nhỏ giọt làm bẩn nửa thân dưới của Quý Thanh Hồng và thấm ướt bàn làm việc bên dưới. Huyệt da^ʍ bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ vấy bẩn, trở nên vô cùng da^ʍ dẫn và quyến rũ.
Chiếc bàn làm việc này là Cảnh Minh Hạo tự mình đặt mua, sử dụng rất thoải mái và cũng là nơi hắn thường xuyên làm việc nên bình thường luôn được giữ gìn cẩn thận. Em gái Quý Thanh Hồng còn hay nói đùa rằng cái bàn này là vợ hai của hắn.
Hiện tại người vợ hai này bị Cảnh Minh Hạo và Quý Thanh Hồng cùng nhau dùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ làm bẩn.
Nhưng Cảnh Minh Hạo lại hoàn toàn không để ý đến bàn làm việc đã bẩn mà chỉ nghiêm túc nhìn huyệt thịt bị làm đến đỏ rực, vô cùng diễm lệ kia.
Huyệt non diễm lệ chứa chất lỏng trắng ngà sền sệt không ngừng nhỏ xuống, từng sợi nối tiếp nhau như thể “dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng” khiến dươиɠ ѵậŧ hắn lại không kiềm chế được mà cương lên.
Quý Thanh Hồng vừa trải qua một trận lớn chiến kịch liệt, nhớ lại dươиɠ ѵậŧ hung mãnh của Cảnh Minh Hạo rồi lại nhìn thấy thứ hung khí ấy cương lên trong thời gian ngắn như vậy khiến anh muốn nổi điên: “Sao cậu lại cứng nữa rồi? Cậu là gậy mát xa thành tinh à!”
Cảnh Minh Hạo lắc đầu. Hắn chẳng phải là gậy mát xa thành tinh gì, chỉ là khi đối diện với Quý Thanh Hồng thì muốn ngừng mà không được.
Hắn dứt khoát không nói lời nào bóp eo Quý Thanh Hồng, côn ŧᏂịŧ lại cắm vào tiếp tục cᏂị©Ꮒ anh, cᏂị©Ꮒ anh đến đầy ứ, mãi mãi không thể ngơi nghỉ.
Cảnh Minh Hạo bảo huyệt da^ʍ của anh mềm mại ướŧ áŧ, ấm áp như mùa xuân, rất giỏi bú ʍúŧ dươиɠ ѵậŧ bự, mυ”ŧ đến mức khiến người ta chỉ ước có thể chết trên người anh.

Bình luận

Để lại bình luận