Chương 13

Quý Thanh Hồng cạn lời quay đầu đi, chỉ yên lặng để Cảnh Minh Hạo cᏂị©Ꮒ, không tỏ phản ứng gì với hắn.
Đây là trạng thái trong phần lớn thời gian hai người ở chung, là trạng thái mà Cảnh Minh Hạo đã quen.
Cho nên trước thái độ này của Quý Thanh Hồng đối với mình, hắn ngược lại thả lỏng một ít. Thế nhưng khi hồi tưởng lại nụ cười vừa rồi của Quý Thanh Hồng, trong lòng hắn chẳng biết vì sao lại có hơi bất mãn.
Dươиɠ ѵậŧ run run, sau đó đương nhiên là cᏂị©Ꮒ càng quá mức hơn, cᏂị©Ꮒ cho Quý Thanh Hồng vừa khóc vừa bắn nướ© ŧıểυ xong mới một lần nữa phóng tinh vào tiểu huyệt Quý Thanh Hồng .
Cũng may Quý Thanh Hồng là người song tính nên dù cho Cảnh Minh Hạo có thích nội bắn đi chăng nữa thì trên cơ bản Quý Thanh Hồng cũng không có khả năng mang thai.
Thế mà Cảnh Minh Hạo còn tỏ vẻ tiếc nuối: “Nhiều hạt giống như vậy đều phí công gieo trồng rồi.”
Cảnh Minh Hạo rất thích gieo giống trong cơ thể Quý Thanh Hồng.
Thậm chí thỉnh thoảng vào buổi sáng, anh vừa mở mắt đã thấy ngay một cây côn ŧᏂịŧ thẳng tắp qυყ đầυ chảy nước, cương đỏ lên trước mặt, hiển nhiên là muốn làm mình.
Dươиɠ ѵậŧ bự trịnh trọng đâm vào huyệt Quý Thanh Hồng.
Cảnh Minh Hạo giọng điệu vô cùng trầm ổn, giữ nguyên dáng vẻ em rể ưu tú mà Quý Thanh Hồng thích trước kia: “Một ngày tính toán từ Dần tính ra.”
Quý Thanh Hồng trong lòng muốn chửi đổng ĐMM. Đương nhiên những lời này anh không thể nói ra, cái chính không phải vì lí do gì khác mà là bởi đêm qua Cảnh Minh Hạo mạnh mẽ cᏂị©Ꮒ anh một trận khiến anh vừa khóc vừa kêu đến mức giọng bây giờ vẫn còn khản.
Chỉ là không lâu sau khi bị cᏂị©Ꮒ, Quý Thanh Hồng vẫn chịu không nổi rầm rì rên lên, giọng nói khi ấy hơi khàn khàn.
Cảnh Minh Hạo thương tiếc hôn hôn Quý Thanh Hồng, trong vô thức đút đầu lưỡi vào bắt chước côn ŧᏂịŧ thọc vào rút ra, cᏂị©Ꮒ miệng Quý Thanh Hồng nước miếng chảy ròng.
Đầu lưỡi mạnh mẽ thế nào cũng không bằng dươиɠ ѵậŧ bự, mà miệng cᏂị©Ꮒ sướиɠ đến đâu cũng không bằng nộn huyệt.
Nước da^ʍ bị cᏂị©Ꮒ chảy ra lênh láng lại làm bẩn khăn trải giường. Cũng may hiện tại Cảnh Minh Hạo nhận thầu trách nhiệm giặt khăn trải nên Quý Thanh Hồng cũng không để ý mấy chuyện này.
Hơn nữa huyệt thịt được mạnh mẽ lấp đầy, cảm giác bị cọ xát cᏂị©Ꮒ dữ dội thoải mái đến nỗi mỗi khi dươиɠ ѵậŧ bự rút ra, huyệt nhỏ dâʍ đãиɠ của anh đều mυ”ŧ chặt lấy không muốn nhả chút nào. Cuối cùng côn ŧᏂịŧ bự vẫn rút ra quá nửa, mang theo lượng lớn chất lỏng ngọt ngào.
Tuy rằng đã quen với biểu hiện dâʍ đãиɠ như thế của cơ thể song Quý Thanh Hồng vẫn cảm thấy thật xấu hổ, khuôn mặt càng đỏ hơn. Thế nhưng anh vẫn không nhịn được mà rên lên khe khẽ theo sự đùa bỡn của Cảnh Minh Hạo.
Thật sự là do dươиɠ ѵậŧ quá lớn lấp đầy toàn bộ huyệt thịt, có bao nhiêu điểm da^ʍ đều bị nó thọc vào rút ra thỏa mãn hết cả nên Cảnh Minh Hạo không cần dùng đến quá nhiều kỹ xảo vẫn có thể làm Quý Thanh Hồng sung sướиɠ.
Muốn phát da^ʍ, muốn ăn côn ŧᏂịŧ bự.
Lúc côn ŧᏂịŧ lại cắm vào anh đã chẳng còn nghĩ được nhiều như vậy, chỉ biết lắc mông chủ động nuốt nó vào.
Quý Thanh Hồng vừa kêu da^ʍ vừa chổng mông tạo dáng bệ súng một cách hoàn hảo, nước da^ʍ chảy ra ngày càng nhiều từ tiểu huyệt phấn nộn bị cᏂị©Ꮒ, không ngừng vẩy ra theo nhiệp điệu ra vào, cắm rút của dươиɠ ѵậŧ bự.
Nơi hai người kết hợp đều ướt dầm dề, dính nhớp khiến tiếng nước “òm ọp òm ọp” càng thêm vang dội. Quý Thanh Hồng bị làm cũng liên tục rầm rì.
Tuy rằng bình thường không ở trên giường Quý Thanh Hồng vẫn luôn đối xử với Cảnh Minh Hạo không hề giả dối nhưng qua mấy ngày nỗ lực của hắn, giờ đây khi lên giường Quý Thanh Hồng cũng tự cho phép mình thả lỏng, tự do phát da^ʍ.
Cảnh Minh Hạo vô cùng hài lòng với thành quả nỗ lực của bản thân, hắn ôm Quý Thanh Hồng cᏂị©Ꮒ vừa nhanh vừa mạnh, khi hôn môi cũng vừa gặm vừa cắn anh.
Mà Quý Thanh Hồng bị côn ŧᏂịŧ bự của Cảnh Minh Hạo cắm rút mãi không ngừng hết lần này đến lần khác đã không nói nên lời, chỉ có thể vừa rầm rì vừa phun ra thật nhiều thứ chất lỏng trong suốt, sền sệt.

Bình luận

Để lại bình luận