Chương 91

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 91

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Việc Hạ Tuấn Vĩ biển thủ công quỹ giống như đã ném một viên đá xuống mặt hồ, gợn sóng còn dữ dội hơn dự kiến. Sau khi biết chuyện, hai tổng giám đốc chi nhánh công ty vội vàng quay về tổng bộ tìm hiểu tin tức. Thứ nhất, họ lo lắng cho sự an nguy của công ty, thứ hai, họ có chút chột dạ. Dù sao sau khi điều tra kỹ lưỡng, dưới mông ai cũng không được sach sẽ. Bọn họ rấtnóng lòng muốn biết liệu có phải là Hàn Thành bắt đầu cuộc thanh trừng lớn, hay do chính Hạ Tuấn Vĩ tự giở trò rồi làm hỏng.
Vì đang vội trở về làm việc, hai người lựa chọn sáng sớm gặp Hàn Thành. Bọn họ đi theo Hàn Thành nhiều năm, cũng biết ông có thói quen đến công ty sớm.
Nếu không thể vào văn phòng của Hàn Thành, chỉ cần ngồi trên ghế sô pha tɾong sảnh và chờ đợi.
“Ting.”
Tiếng thông báo của thang máy vang lên, hai người đàn ông đang lo lắng đồng thời ngẩng đầu nhìn. Trong lòng họ đang nghĩ đến vẻ mặt nghiêm túc, đáng sợ của Hàn Thành, nhưng khi cửa thang máy mở ra, trước mắt họ là một cảnh tượng nóng bỏng mắt người nhìn.
Trong thang máy, một nam một nữ đang quên mình mà cắn mút̼ nhau, người đàn ông hung hãn ra sức tấn công, người phụ nữ vừa ra sức chống cự, vừa giãy giụa tiếp nhận.
Họ không biết danh tính của người phụ nữ, nhưng người đàn ông tóc bạc rõ ràng là Hàn Thành.
Trong tổng công ty đều có tai mắt của hai người bọn họ, cũng đã nghe qua gần đây Hàn Thành đang yêu đương. Nếu không phải người bí mật quan sát tình hình nói đây là tin đã xác thực, thì bọn họ còn lâu mới dám tin. Bọn họ nghe xong vẫn mang theo chút hoài nghi. Dù sao cũng coi như bọn họ là những người làm việc với Hàn Thành lâu nhất, có một số việc càng phải tin tưởng phán đoán của mình.
Nhưng cảnh tượng trước mắt khiến bọn họ không thể không tin, cho dù đã biết trước, hai người cũng suýt chút nữa ngoác mồm kinh ngạc. Cho dù cây vạn tuế Hàn Thành nở hoa, bọn họ cũng không ngờ tới ông có thể chạy nhanh đến trình độ này… Đây vẫn là Hàn Thành? Người đàn ông gần như không có điểm yếu và khiến bọn họ sợ hãi tɾong nhiều năm?
Giờ phút này cả hai đều hối hận phát điên, một tɾong những điều tối kỵ ở nơi công sở chính là lúc bắt gặp bí mật của sếp, muốn lên tiếng nhắc nhở mà không dám, nhưng không nhắc chả lẽ cứ ngồi đây xem? Vậy không phải càng nguy hiểm hơn sao… Vào thời khắc mấu chốt Cung Tiểu Thanh đã cứu bọn họ…
“Hàn Thành, anh mau đứng lên, có người ”
Cung Tiểu Thanh luôn bị Hàn Thành áp lấy, cô nào biết có người ở đây. Chẳng qua cô chỉ muốn lừa Hàn Thành mà thôi, dĩ nhiên Hàn Thành cũng không làm trên người cô nữa.
“Sớm như vậy sẽ không có ai đến, Tiểu Thanh, anh nhớ em, mấy ngày nay anh nhớ em sắp phát điên rồi.”
“Nhưng có người, không tin anh nhìn đi ”
Mặc dù không tin lời của cô, nhưng theo bản năng Hàn Thành vẫn quay đầu nhìn một cái.
Lần này vừa nhìn, chết tiệt, quả thật đằng sau có người?
Đột nhiên Hàn Thành buông người cô ra, Cung Tiểu Thanh có chút buồn bực, chờ cô nhìn theo ánh mắt của Hàn Thành. Trong nháy mắt khuôn mặt cô lập tức đỏ bừng như quả cà chua, cô vội vàng sửa sang lại quần áo và đồ dùng hàng ngày, Cung Tiểu Thanh liếc mắt hung hăng trừng Hàn Thành rồi vội chạy trối chết.
Thấy Hàn Thành nhìn theo người đẹp với ánh mắt chưa thỏa mãn, lòng của hai người thông minh như bọn họ cảm thấy nguội lạnh.
“Sao hai người lại đến đây?”
Nghe giọng điệu này giống như rơi vào động băng, mặc dù bình thường Hàn Thành hay nói lời lạnh nhạt, nhưng lại rấtkhách sáo, đây là lần đầu tiên bọn họ nghe thấy giọng điệu bất mãn của ông.
Cung Tiểu Thanh tức giận cả buổi sáng, cô nghĩ sao Hàn Thành này có biểu hiện giống như chó săn lớn đang động dục, có cơ hội là nhào đến cô. Gần tới bữa trưa cơn giận này mới coi như nguôi ngoai một chút. Cũng vào lúc này, cô nhận được một cuộc gọi từ Hàn Thành, do dự một lúc cô mới chọn kết nối.
“Tiểu Thanh, đến phòng làm việc của anh…”
“Em không đi ”
Nhưng lời này còn chưa nói xong, cô đã bị nửa câu sau của Hàn Thành chặn lại.
“Anh có chuyện công việc muốn thảo luận với em.”
Giọng điệu nghiêm túc đó tɾong nháy mắt đưa Cung Tiểu Thanh trở về ba năm trước, dường như ông thật sự có chuyện muốn nói với cô, dưới tình huống như vậy, Cung Tiểu Thanh không dám lơ
là đứng dậy đi ngay tới văn phòng của ông.
“Tiểu Thanh, em ngồi xuống chút đi, chờ anh xử lý xong việc sẽ nói chuyện với em.”
Hàn Thành nói mà không ngẩng đầu, hoàn toàn là thái độ nghiêm túc xử lý công việc nên Cung Tiểu Thanh cũng rấttự nhiên ngồi xuống chiếc ghế sô pha lần trước mình bị g͙iày vò.
Năm phút sau, Hàn Thành bưng một ly nước ngồi xuống đối diện cô.
“Hồ Đình Hân, quản lý bộ phận tài chính, hiện đang ở bên tɾong tiếp nhận điều tra. Bộ phận tài chính cần gấp một quản lý mới, Tiểu Thanh… em …”
“Em không muốn ”
Cung Tiểu Thanh lập tức từ chối.
Hàn Thành cười xấu hổ.
“Vậy… em thấy ai thí¢h hợp hơn?”
Cung Tiểu Thanh nghiêm túc suy nghĩ một lúc rồi đưa ra một ứng cử viên thí¢h hợp.
Hàn Thành gật đầu tán thành.
Cung Tiểu Thanh do dự một lúc và nói.
“Hàn Thành, mặc dù Hồ Đình Hân có lỗi, nhưng có lẽ cô ấy đã bị Hạ Tuấn Vĩ ép buộc. Hơn nữa vào thời điểm quan trọng cô ấy đã giác ngộ kịp thời nên mới bảo vệ được công ty. Anh xem… có thể ngừng truy cứu trách nhiệm của cô ấy không?”
Hàn Thành không đáp ưngs ngay, mà ngược lại ông nhíu mày.
“Chuyện này… có chút khó khăn.”
Giờ phút này, tɾong lòng Cung Tiểu Thanh cảm thấy có chút không thoải mái, cũng không thể nói là bởi Hàn Thành không đáp ứng cô, hay là ông không có nhân tính.
Hàn Thành đứng dậy, vòng qua bàn trà ngồi xuống bên cạn♄ cô, ông đang giả bộ giống người đột nhiên lên cơn, một tay ôm lấy Cung Tiểu Thanh vào lòng.
“Trừ khi… em ngoan ngoãn ”
Lúc này Cung Tiểu Thanh mới biết ông g͙ià này đang diễn kịch ở đây.
“Được lắm, Hàn Thành, cái đuôi hồ ly lưu manh của anh lộ ra rồi hả? Cái gì mà bàn chuyện công việc, đều là gạt em ”
“Không có, Tiểu Thanh, anh không lừa em, đúng là bàn công việc, Tiểu Thanh, anh nhớ em.”
“Không được, mau bỏ ra ”
Lần này Hàn Thành thật sự tức giận
“Tại sao không được? Em nói ở nhà không được, vậy… thì ở đây sao lại không được, Tiểu Thanh, anh thật sự sắp điên rồi ”
Hàn Thành quả thật giống như điên rồi, ông không nói lời nào đã đè cô xuống sô pha.
“Hàn Thành, đừng… đây là công ty, buổi tối về nhà… về nhà làm, được không?”
Hàn Thành hoàn toàn không tin lời cô nói, hoặc có lẽ một khắc ông cũng không thể chờ được.
“Không thể, Tiểu Thanh, anh muốn em…”
Cung Tiểu Thanh cũng nhận ra có lẽ mình sẽ lặp lại số phận giống lần trước. Trong đầu cô đột nhiên vang lên câu nói ngụy biện nổi tiếng, nếu như không thể chống cự được thế lực ℭường bạo thì hãy chọn cách tận hưởng nó …
“Đừng làm ở đây…đi vào tɾong…được không?”
Đề nghị này quả thật làm Hàn Thành đang điên cuồng phải cảm động, ông dừng động tác, ánh mắt kinh ngạc nhìn người dưới thân mình, rồi chậm rãi gật đầụ

Bình luận

Để lại bình luận