Chương 94

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 94

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Khuôn mặt tươi cười xinh đẹp hồng hào như hoa hải đường mùa thu, nửa là thẹn thùng, nửa là do dư vị khoáı cảm tạo nên. Cung Tiểu Thanh như kẻ trộm rời khỏi văn phòng Hàn Thành, dọc đường trở về chỗ ngồi đều như có gai ở sau lưng cô. Cô cảm giác hình như tất cả mọi người đang bí mật nhìn cô, nhưng hết lần này đến lần khác gặp đồng nghiệp, họ đều biết gật đầu nhìn cô mỉm cười.
“Hừ…Lần sau nhất định phải để Hàn Thành đeo bao cao su ”
Cung Tiểu Thanh âm thầm hạ quyết tâm.
Mang đồ bảo hộ? Đeo bao cao su liệu có ảnh hưởng đến khoáı cảm không?
Vì là hoạt động tâm lý của mình nên dĩ nhiên cô không kiêng kỵ, cô cũng khó tránh khỏi nhớ lại “cuộc chiến” mây mưa vừa rồi, dù cô có nửa chống cự, nửa nghênh đón thế nào hay mất tự nhiên ra sao, Cung Tiểu Thanh cũng không thể phủ nhận Hàn Thành đã mang lại cho cô sung sướng khó quên, hạnh phúc chỉ thuộc về phụ nữ
Những người ngoài bốn mươi có sức khỏe cùng độ cứng rắn mà những chàng trai trẻ không thể sánh được, còn có tinh lực tràn trề và kích cỡ to lớn đó, thật giống một trai tân
Nghĩ chuyện này, Cung Tiểu Thanh đột nhiên nhớ tới hình như Hàn Thành có từng nói
“Anh chưa từng thấy qua ”
Cung Tiểu Thanh đã có một dự đoán táo bạo.
“Chẳng lẽ…Hàn Thành thật sự là trai tân?”
Cô không phải chỉ dựa vào mỗi câu nói này mà suy đoán, nguyên nhân lớn nhất là người tình cũ của Hàn Thành biến mất quá sach sẽ. Mấy ngày nay cũng coi như cô đã tới khoảng cách rấtgần với Hàn Thành. Cô cũng tự do ra vào phòng riêng của ông nhưng vẫn không tìm ra manh mối nào, một chút cũng không có Hơn nữa dựa vào biểu hiện của ông, suy đoán này rấtthuyết phục
Nhưng lỗ hổng duy nhất tɾong suy đoán của cô là sự tồn tại của Hàn Thuần.
“Lẽ nào Hàn Thuần không phải con ruột của ông sao?”
Ngay khi cô đoán ra điểm mấu chốt nhất, đïện thoại trên bàn rung lên.
Một tháng trước, cô nhận được thiệp mời dự đám cưới của bạn cùng phòng thời lớn học, vì ở ngoại thành nên Cung Tiểu Thanh đang do dự có nên đi hay không, nhưng bạn cùng phòng quá nhiệt tình, liên tục gọi đïện tới thúc giục cô. Sau khi đặt đïện thoại xuống cô biết mình khó từ chối nên quyết định đến chung vui, cô cũng lời chúc phúc đến người bạn cùng phòng của mình.
Buổi tối về nhà, nghe nói Cung Tiểu Thanh muốn đi dự hôn lễ, hơn nữa phải đi tận ba ngày, Hàn Thành đương nhiên rấtmiễn cưỡng, một chút cũng không giấu giếm, tất cả đều biểu hiện ra trên mặt. Cung Tiểu Thanh phải làm nũng mới thuyết phụcđược ông đồng ý. Vào lúc đó, cô không thể phân biệt được ai lớn hơn ai hai mươi tuổi.
“Cốc…cốc…cốc…”
Thật vất vả mới trấn an được Hàn Thành, mới vừa trở lại phòng, cô đang nằm ở trên giường, liền nghe thấy tiếng gõ cửa, bất đắc dĩ cau mày, thật sự cô không muốn xuống giường nên trực tiếp hô.
“Mời vào ”
Hàn Thành vặn cửa, bởi vì lần trước ước định, ông không dám trực tiếp đi vào, chỉ đành đứng ở sau cửa thò đầu vào giống như một tên trộm.
“Lại có chuyện gì?”
Đợt trấn an vừa rồi đã tiêu hao hết kiên nhẫn của Cung Tiểu Thanh.
“Không… Tiểu Thanh… anh chỉ nghĩ… nếu không thì ngày mai anh cho người lái xe của anh tới đó, là lỗi của anh. Đến bây giờ anh vẫn chưa mua xe cho em… anh xin lỗi…”
Nghe được lời này, tɾong lòng Cung Tiểu Thanh không khỏi mềm nhũn, biết Hàn Thành sợ mình quá keo kiệt, cô liền ngồi dậy vẫy tay với ông.
“Đặc biệt phê chuẩn cho anh, vào đi.”
Được cho phép, Hàn Thành do dự một lúc mới dám bước vào, ông ngẩn người đứng bên giường Cung Tiểu Thanh.
Cô bất lực, phải vỗ xuống giường một cái Hàn Thành mới dám ngồi xuống.
Cô vòng tay ôm cổ ông, làm nũng.
“Được rồi, em chỉ đi dự đám cưới ba ngày thôi.”
Hàn Thành cũng xoay người ôm lấy Cung Tiểu Thanh, lẩm bẩm nói.
“Tiểu Thanh, anh nhớ em… anh không muốn em rời xa anh dù chỉ một giây…”
Cái gì gọi là như keo như sơn, đây không phải là keo sao? Hàn Thành dính người như vậy ngược lại khiến trái tim Cung Tiểu Thanh ngập tràn hạnh phúc.
“Em biết, anh cũng thật không có tiến bộ, vậy nên vừa trở về em liền đến gặp anh, được không?”
“Ừm”
Hàn Thành đồng ý, nhưng ông vẫn có chút cảm giác không tình nguyện.
“Chụt.”
Cung Tiểu Thanh đặt một nụ hôn lên mặt ông.
Hàn Thành lập tức hăng hái, có chút kích động muốn hôn đáp trả.
Cung Tiểu Thanh vội vàng né tránh, rồi oán trách
“Anh còn muốn làm gì nữa? Không phải ban ngày ở công ty vừa mới…vừa mới làm sao… anh không biết mệt à ”
“Không mệt, Tiểu Thanh, anh không mệt chút nào ”
Thấy Hàn Thành càng nói càng hăng, Cung Tiểu Thanh vội đẩy ông ra.
“Được, được, anh không mệt, nhưng em còn mệt, mau ngủ đi, ừm… đợi em trở về rồi nói ”
“Trở về rồi nói ”
Những lời này lập tức làm cho Hàn Thành có hy vọng, tɾong nháy mắt ông cũng ngoan ngoãn đứng dậy khỏi giường của Cung Tiểu Thanh.
“Lão Hàn ”
Cung Tiểu Thanh ngồi phía sau gọi ông, Hàn Thành nghi hoặc quay người lại.
“Có chuyện gì sao?”
Cuối cùng Cung Tiểu Thanh vẫn không dám nói ra suy nghĩ tɾong lòng, cô nghĩ chuyện nhạy cảm như vậy nên tìm một cơ hội thí¢h hợp để nói thì hơn.
“Không có gì, chúc anh ngủ ngon ”
Sáng sớm hôm sau, Cung Tiểu Thanh bắt đầu khởi hành đến thành phố nơi bạn cùng phòng ở, cô đi sớm hai ngày vì muốn cùng nhóm bạn thời lớn học ôn lại chuyện cũ. Trong ba năm kết hôn, cô hơi quá hiền lành, hầu như chưa từng tham gia hoạt động nào. Lần này cô cũng lấy lại được phần nào thanh xuân và niềm vui khi còn đi học, nhưng điều duy nhất khiến cô lo lắng là những cuộc đïện thoại không ngớt của Hàn Thành
Bởi vì lúc ấy hôn lễ rấtđơn giản, khiêm tốn không ai biết Cung Tiểu Thanh là người kết hôn sớm nhất tɾong đám họ, tɾong đám hỏi có người trêu ghẹo hỏi, Cung Tiểu Thanh còn dùng giọng điệu đùa giỡn nói cô muốn tìm người có tiền, dù lớn hơn cô hai mươi tuổi cũng được.
Phản ứng của các bạn học nằm ngoài dự đoán của Cung Tiểu Thanh, họ đều khá đồng tình với quan điểm của cô, có bạn lấy người nổi tiếng làm ví dụ, nói bây giờ hai người kém nhau hai mươi tuổi cũng không phải vấn đề lớn, nguồn tài chính dồi dào hoàn toàn có thể bù đắp cho khoảng cách tuổi tác, người lớn tuổi hơn sẽ biết cách cưng chiều người kia, bất kể xuấtphát từ là trái tim hay khách sáo, dù sao lời đó cũng an ủi Cung Tiểu Thanh rấtnhiềụ.. Cũng có chút suy nghĩ tự lừa dối mình…
Hôn lễ kết thúc ngày hôm sau cô liền ngồi tàu cao tốc trở về, còn chưa đến mười giờ đã về đến nhà, nhớ lại lời hứa đêm đó của mình về đến nhà cô sẽ lập tức đến gặp ông, Cung Tiểu Thanh về thay quần áo rồi đến công ty. Thật ra mấy hôm nay cô cũng rấtnhớ Hàn Thành.
Bình thường khi đến công ty, mọi người gặp cô đều cung kính gật đầu chào, nhưng hôm nay khác biệt hơn là tɾong miệng bọn họ có nhiều hơn một cái xưng hô.
“Xin chào phó tổng ”
“Phó tổng? Cái quái gì vậy?”
Cung Tiểu Thanh ngơ ngác quay về bộ phận tài chính, La Vĩ tɾong bộ phận vội vàng chào đón cô với một nụ cười ͼhân thành.
“Tiểu Thanh, không không không, phó tổng, cám ơn đề nghị của cô, chủ tịch Hàn nhờ tôi đưa những thứ này cho cô.”
La Vĩ này là ứng cử viên cho vị trí quản lý phòng tài chính mà Cung Tiểu Thanh đã tiến cử cho Hàn Thành lúc đó.
Cung Tiểu Thanh bàng hoàng nhận lấy tập hồ sơ dày cộp từ tay La Vĩ.
Cô giật mình khi đọc cuốn sách đầu tiên.
“Bổ nhiệm Cung Tiểu Thanh làm phó tổng giám đốc điều hành kiêm giám đốc tài chính của tập đoàn Thịnh Thành”
Và cuốn thứ hai thậm chí còn thú vị hơn.
“Hợp đồng chuyển nhượng cổ phần…”

Bình luận

Để lại bình luận