Chương 25

Nhìn côn ŧᏂịŧ như một con dã thú hung dữ trong rừng rậm, thẳng cứng chổng lên trời, nghĩ đến việc mình tự ngồi lên nó rồi để nó cắm vào bên trong tiểu huyệt của mình, tự hành hạ mình đến chết, trên mặt Thủy Linh Linh lộ ra một tia nghi hoặc và rụt rè, nhưng ngứa ngáy như có vô số con kiến
cắn vào trong tiểu huyệt khiến cô bị mê hoặc, cô biết, chỉ cần tiểu huyệt của cô nuốt trọn côn ŧᏂịŧ thô to này thì tiểu huyệt sẽ thoả mãn.
“Đến nào, Linh Linh, anh cho em làm chủ, em làm thế nào thoải mái thì làm thế đó, anh sẽ phối hợp với em.” Anh rể dùng hai tay ôm eo cô, để cô dang rộng hai chân và ngồi lên eo mình, tiểu huyệt của Thủy Linh Linh đang nhắm ngay vào côn ŧᏂịŧ sừng sững to lớn của anh, anh dụ dỗ nói: “Tự mình ngồi xuống đi, anh đảm bảo em sẽ thích, ngồi xuống đi, anh rể bị em đánh chiếm.”
“Em thật sự có thể sao, nhìn nó to quá…không chọc thủng em đấy chứ…” Côn ŧᏂịŧ thật sự quá lớn.
“Đương nhiên có thể, em xem tiểu huyệt của em đã khó chịu đến mức nào rồi, dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng chảy ra chính là minh chứng tốt nhất, mau ngồi xuống đi, côn ŧᏂịŧ cũng sắp không chịu nổi rồi.” Anh rể nâng eo, côn ŧᏂịŧ chạm vào miệng tiểu huyệt mà nhẹ nhàng ấn ấn vào nhưng không ấn sâu, tiểu huyệt của cô lại càng thêm ngứa ngáy và khó chịu.
“A…” Không thể chịu đựng được nữa, tiểu huyệt trống rỗng rất cần được côn ŧᏂịŧ lớn lấp đầy, Thủy Linh Linh đột nhiên nghiến răng, dùng sức ngồi xuống, khi côn ŧᏂịŧ thô to cắm vào chỗ sâu nhất của cô mà không gặp bất cứ trở ngại nào, cô không kìm được mà phát ra tiếng kêu dâʍ đãиɠ, “A… thật thoải mái… thật sướиɠ…tiểu huyệt trống rỗng được côn ŧᏂịŧ thô to của anh rể lấp đầy…”
“Tao bức, biết ngay em dâʍ đãиɠ, muốn bị thao, côn ŧᏂịŧ của anh vừa cắm vào mà em đã ép nó tới như vậy là có bao nhiêu đói khát đây.” Anh rể dùng sức vỗ lên vυ” của cô, bốp một tiếng, một dấu bàn tay in lên một bên vυ” trắng nõn.
“A…anh rể…sao anh lại đánh em…đau quá…a…” Thủy Linh Linh ngồi trên eo anh rể, loại tư thế này khiến tiểu huyệt có thể ngậm côn ŧᏂịŧ to vào sâu hơn nữa, vυ” của cô lắc lư lên xuống bị anh đánh, cả người cô run lên, cảm giác đau đớn truyền đến khiến tiểu huyệt trở nên mẫn cảm hơn, dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng chảy ra hòa vào nước khiến cô vô cùng xấu hổ.
“Anh đánh vào vυ” em, em không thấy sướиɠ hơn sao? Anh rể làm em sướиɠ, anh rất thích tiểu huyệt căng mọng của em.” Anh rể giơ tay đánh vào một bên vυ” còn lại, tiếng bốp giòn giã vang lên, bên vυ” bên kia lại xuất hiện một dấu tay màu đỏ.
“A…đừng đánh em…anh rể…đau quá…a…sâu quá…anh rể vào sâu quá…đâm tới tử ©υиɠ mất…a…” Anh rể đánh ngực cô, đồng thời chuyển động eo đẩy côn ŧᏂịŧ to vào trong tiểu huyệt, Thủy Linh Linh chỉ cảm thấy cả người như sắp bị xuyên thủng, toàn thân cô run lên.
“Anh rể cắm càng sâu em không phải càng sướиɠ sao?” Anh rể nắm lấy hai vυ” của cô, dùng sức nhào nắn, không ngừng đẩy eo cắm rút vào trong tiểu huyệt của cô, dâʍ ŧᏂủy̠ ồ ạt chảy ra hòa vào nước trong bồn tắm.

Bình luận

Để lại bình luận