Chương 30

“Linh Linh…đừng mυ”ŧ…” Cô đang trả thù anh, đột nhiên bị mυ”ŧ chặt khiến anh rể run rẩy kịch liệt, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng bắn thẳng vào miệng của Thủy Linh Linh.
Rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ tràn vào miệng cô. Thủy Linh Linh từng đọc trong một cuốn sách rằng ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của đàn ông có tác dụng dưỡng da, cô cũng không biết có phải thật hay không, cố sức nuốt vào, một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ không kịp nuối từ trong miệng cô chảy ra, nhỏ giọt xuống đất.
Anh rể cảm thấy mình hơi thua kém, lưỡi anh chui vào tiểu huyệt rồi bắt đầu dùng sức liếʍ, khi đầu lưỡi động vào một chỗ, thân thể cô đột nhiên run lên, anh biết đó là điểm G của cô, sau đó dùng sức công kích chỗ đó, trong khi ngón tay của anh dùng sức vuốt ve xoa bóp hộŧ ɭε của cô.
“A…anh rể…đừng tiếp tục ở đó…a…anh rể…không được…” Vừa nuốt xong tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh rể, trong tiểu huyệt lại truyền đến sung sướиɠ như điện giật, Thủy Linh Linh nhanh chóng giữ lấy anh, muốn đẩy anh ra, nhưng anh rể không để cô được như ý, vừa rồi anh vừa bị cô mυ”ŧ tới nỗi bắn ra đã cảm thấy vô cùng mất mặt, anh cũng muốn cô cao trào để cứu vãn mặt mũi của mình.
Tiếng nước không ngừng phát ra từ bên dưới, anh rể vừa liếʍ tiểu huyệt vừa nuốt dâʍ ŧᏂủy̠ đang không ngừng chảy ra của cô, ngón tay không ngừng xoa nắn hộŧ ɭε của cô, kí©ɧ ŧɧí©ɧ liên tục ập tới, Thủy Linh Linh cảm thấy toàn thân sắp bay lên rồi, cô đã chân chính cảm nhận được cái gọi là sướиɠ đến chết đi sống lại.
“A…anh rể…bên trong ngứa quá…a…em không được…anh từ từ…từ từ chút…a a a…” Kɧoáı ©ảʍ quá mạnh, Thủy Linh Linh hưng phấn, dâʍ ŧᏂủy̠ như thủy triều không ngừng trào ra, cô vươn tay xoa nắn hai vυ” để đánh lạc hướng sự chú ý nhưng kɧoáı ©ảʍ quá mạnh mẽ, cô lắc mông, muốn kháng cự kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt này nhưng cô càng chống lại thì kɧoáı ©ảʍ kia càng mãnh liệt hơn.
Tiểu huyệt của Thủy Linh Linh bắt đầu co rút lại, anh rể biết cô chuẩn bị cao trào, lưỡi đang khuấy đảo trong tiểu huyệt nhanh hơn, ngón tay cọ xát hộŧ ɭε cũng càng ngày càng nhanh mạnh hơn.
“A…anh rể…a…em không được…a a a…” Thủy Linh Linh duỗi thẳng eo, dùng tay xoa xoa đầṳ ѵú, miệng há ra như bị thiếu dưỡng khí, hít thở không khí liên tục, cô túm tóc anh phát ra tiếng kêu dâʍ đãиɠ.
Đột nhiên, một dòng nước lớn phun ra và đáp xuống mặt của anh rể.
Anh rể rút lưỡi ra, liếʍ láp thứ nước thơm phức, dâʍ đãиɠ nói: “Dâʍ ŧᏂủy̠ của Linh Lăng thật là ngon, vừa thơm vừa ngọt.”
“Anh rể đáng ghét…khiến người ta chật vậy như vậy…” Trời ạ, xấu hổ quá, dâʍ ŧᏂủy̠ của cô vừa phun như phun nướ© ŧıểυ, thẹn quá, Thủy Linh Linh xấu hổ đưa tay ra che mặt, có chút sợ hãi khi đối mặt với anh rể.
“Có gì và chật vật chứ, anh rể làm Linh Linh phun nước, Linh Linh nên cảm thấy vui mới đúng, đó là cao trào cực hạn, rất nhiều phụ nữ còn không biết cao trào là như thế nào.”

Bình luận

Để lại bình luận