Chương 23

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 23

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Ưm…” Ngôn Khả Khả che miệng đè nén âm thanh rêи ɾỉ bên trong, cô nhắm mắt lại không nhìn Quân Bạch.
Quân Bạch cười mỉa mai, dứt khoát ôm cô đứng dậy, cắm côn ŧᏂịŧ vào từng cái, anh cứ thế vừa thao vừa ôm cô đến bên cạnh Vu Dương.
Quân Bạch ôm cô nằm bên cạnh Vu Dương, lại nhấc hai chân cô đặt lên trên vai của mình, còn mình thì ưỡn thẳng nửa thân trên, bắt đầu rút cắm bên cạnh Vu Dương.
Ngôn Khả Khả hu hu lắc đầu, dùng ánh mắt cầu xin nhìn Quân Bạch.
Tuy Quân Bạch mỉm cười dịu dàng với cô nhưng động tác rút cắm ở thân dưới lại càng thêm mãnh liệt, giống như muốn thao chết cô mới thôi.
Âm thanh của thân thể va chạm “bạch bạch bạch” vang lên, xen lẫn với tiếng lẩm bẩm của Vu Dương, giống như hòa nhau thành một khúc nhạc.
Khúc nhạc này càng khiến Quân Bạch thao dữ dội hơn, cũng làm cho Ngôn Khả Khả hãm sâu vào du͙© vọиɠ.
“Lẳиɠ ɭơ, côn ŧᏂịŧ lớn thao em có sướиɠ hay không?” Quân Bạch lại bắt đầu thốt ra những câu chữ dâʍ đãиɠ như thường lệ.
Ngôn Khả Khả không đáp, Quân Bạch lập tức nổi giận, cắm vào bên trong huyệt mềm của cô, thậm chí còn tàn nhẫn cọ xát điểm G của Ngôn Khả Khả.
“A…” Cô kêu lên một tiếng vừa như thê thảm vừa như ngân nga: “…thoải mái, anh…anh thao…tôi thoải mái…”
“Lẳиɠ ɭơ, nói cho Vu Dương biết, là tôi làm em sung sướиɠ hay Vu Dương làm em sung sướиɠ?” Quân Bạch liên tục nhún nhảy cặp mông, côn ŧᏂịŧ lớn ra vào da^ʍ huyệt của cô.
Ngôn Khả Khả hai mắt mê ly được Quân Bạch xoay đầu về phía Vu Dương, cái miệng nhỏ nhắn vô thức thốt lên: “Ưm…A Dương…ưm…Quân Bạch…thao em…ưm…sảng khoái…”
Lúc này Quân Bạch mới hài lòng, giảm bớt tốc độ ra vào, đặt một nụ hôn vào môi cô, khen thưởng một câu: “Rất ngoan.”
Thao một lúc sau, Ngôn Khả Khả mới thét chói tai và tiến đến cao trào.
Quân Bạch lập tức rút côn ŧᏂịŧ ra, ôm Ngôn Khả Khả từ mặt đất lên bằng tư thế ôm trẻ đi tiểu, đặt mông cô nhắm ngay mặt Vu Dương. Sau đó, dâʍ ŧᏂủy̠ trong tiểu huyệt mềm mại của cô tí tách rơi trên mặt của Vu Dương.
Ngôn Khả Khả giãy giụa yếu ớt, hu hu khóc lóc, nói: “Đừng…Quân Bạch…đừng làm như vậy…”
Quân Bạch cười một tiếng tán thưởng: “Em nhìn xem, trên mặt Vu Dương đều là dâʍ ŧᏂủy̠ bị tôi thao ra ngoài.”
Quân Bạch lại cắm côn ŧᏂịŧ vào tiểu huyệt mềm mại của Ngôn Khả Khả, sau đó ôm cô ngồi dưới đất, vừa chậm rãi thao huyệt vừa lấy dâʍ ŧᏂủy̠ trên mặt Vu Dương nhét vào miệng của anh ta.
Quân Bạch còn cười và nói: “Dù sao hôm nay vẫn là sinh nhật của Vu Dương, cậu ấy không thể thao tiểu huyệt của em thì uống dâʍ ŧᏂủy̠ của em cũng được!”
“Anh thật xấu…ưm…”
Ngôn Khả Khả không biết mình thế nào, đáng lẽ khi nhìn thấy cảnh tượng này thì cô nên tức giận mới đúng, nhưng cơ thể của cô đã bán đúng cô, dâʍ ŧᏂủy̠ liên tục tràn ra tựa như lũ lụt, cả người chỉ có thể vô lực mềm nhũn tựa vào trong ngực Quân Bạch.
“Tôi xấu sao? Chẳng phải em rất thích sự xấu xa của tôi à? Dâʍ ŧᏂủy̠ nhanh chóng ngâm côn ŧᏂịŧ của tôi mềm luôn đây này.”
Quân Bạch nghe lời của cô thì từ chối cho ý kiến mà cười một tiếng, sau đó lại làm cô thành tư thế quỳ, tiếp tục thao cô từ đằng sau.
Chính tư thế này làm cho đàn ông cảm nhận được cảm giác thỏa mãn và chinh phục thật lớn, Quân Bạch sung sướиɠ không chịu nổi, tần số đút vào càng lúc càng nhanh.
Mà Ngôn Khả Khả bị thao đến mức đã quên mất Vu Dương ở nơi nào, chỉ có thể rêи ɾỉ “ưm a a…” không ngừng.
Bởi vì nơi làʍ t̠ìиɦ và tiếng lẩm bẩm xung quanh kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hình như du͙© vọиɠ của hai người càng dâng cao, Quân Bạch hung hăng cắm tận hai mươi mấy phút mới bắn tinh, còn Ngôn Khả Khả thì đã cao trào chừng ba, bốn lần.

Bình luận (0)

Để lại bình luận