Chương 52

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 52

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Tuy đang làm chuyện giống nhau nhưng Ngôn Khả Khả vẫn đỏ mặt, một phần cô căng thẳng sợ bị phát hiện, một phần vì cảm thấy xấu hổ.
Ngôn Khả Khả chôn đầu ở trên vai Quân Bạch, nhắm mắt hít thở, côn ŧᏂịŧ của anh đang chôn ở trong tiểu huyệt không động đậy, thế nên Ngôn Khả Khả dần dần thả lỏng, thậm chí cô còn hơi hăng hái nghe âm thanh làʍ t̠ìиɦ của đôi nam nữ bên kia.
Âm thanh “bạch bạch bạch” vang vọng ở trong rừng cây yên tĩnh, cô gái kêu la dâʍ đãиɠ không ngừng, thỉnh thoảng còn kèm theo tiếng gào trầm thấp của chàng trai, rõ ràng có thể thấy đôi nam nữ bên kia làʍ t̠ìиɦ hết sức kiệt liệt.
Ngôn Khả Khả lắng nghe khiến thân dưới dần dần tiết ra dâʍ ŧᏂủy̠.
Lúc này, Quân Bạch vốn đang không có động tĩnh lại chậm rãi bắt đầu đút vào.
Ngôn Khả Khả hoảng sợ nhìn sang đôi nam nữ bên kia, vừa cầu xin nhìn Quân Bạch, không dám phát ra bất kỳ âm thanh nào, chỉ có thể nhanh chóng lắc đầu bày ra điệu bộ cầu xin với anh.
Tuy Quân Bạch thích Ngôn Khả Khả nhưng tính tình của anh vốn xấu xa, đặc biệt trên phương diện tình cảm. Anh thích ngắm dáng vẻ cô bị thao sung sướиɠ, thích nhìn dáng vẻ căng thẳng của cô khi bị người khác nhìn thấy lúc cô bị thao.
Thế nên Quân Bạch không những không bỏ qua cho Ngôn Khả Khả theo sự tính toán của cô, ngược lại càng làm mạnh thêm, tốc độ thao huyệt càng lúc càng nhanh.
Một tay Quân Bạch xoa âm đế, một tay nắm lấy bầu ngực của Ngôn Khả Khả.
Ngôn Khả Khả đang phản nhanh chóng bại trận, chỉ có thể mềm nhũn dựa vào trong ngực Quân Bạch và cái cây, cắn môi yên lặng chịu thao.
Nhưng sao Quân Bạch có thể thỏa mãn?
Anh tăng sức lực, toàn bộ côn ŧᏂịŧ thô to tiến vào tiểu huyệt non mềm của Ngôn Khả Khả, dũng mãnh tiến tới tử ©υиɠ, làm cho vách tử ©υиɠ của cô bị va chạm mà tê dại.
Kɧoáı ©ảʍ truyền lên từ bên dưới, Ngôn Khả Khả chịu không nổi phải trào nước mắt, đôi môi cũng bị cô cắn đến mức đỏ bừng và ướŧ áŧ.
Cây cối đứng sừng sững trong bóng đêm như những người khổng lồ dữ tợn, chồng lên nhau tạo thừng bóng đen dày đặc, kẽ hở lá cây tựa như trăm ngàn đôi mắt nhỏ đang len lén rình trộm xung quanh.
Nghe thấy âm thanh truyền đến từ cách đó không xa, Ngôn Khả Khả căng thẳng không chịu nổi, cô cảm giác khắp cả rừng cây dường như đều có người đang rình trộm mình.
Theo động tác rút cắm ngày càng mạnh của Quân Bạch, âm thanh “bạch bạch bạch” và “òm ọp òm ọp” vang lên theo, hòa vào âm thanh cách đó không xa, liên tục, giống như một bản hòa âm sôi nổi.
Mà rốt cuộc đôi nam nữ đang đắm chìm trong du͙© vọиɠ nơi đó đã nghe được tiếng động lớn này!
“Chồng, đừng thao nữa, bên kia có người…” Âm thanh kiều mị của cô gái truyền đến.
Rồi sao đó lại là tiếng động thao huyệt lớn hơn kèm với giọng nói không thèm để ý của chàng trai nọ: “Sợ gì chứ? Chẳng phải bên kia cũng đang làʍ t̠ìиɦ sao?”
Chàng trai nói xong thì động tác thao huyệt càng thêm kịch liệt, tiếng kháng nghị của cô gái lại biến thành âm thanh dâʍ đãиɠ giống như trước, như cố ý phóng đãng để hai người Ngôn Khả Khả nghe được.
Chàng trai cười ha hả: “Vợ à, kêu da^ʍ thêm chút nữa, để cho bên kia biết em bị côn ŧᏂịŧ lớn của anh thao thoải mái đến mức nào!”
Cuộc đối thoại bên kia truyền rõ từng câu từng chữ vào trong tai Ngôn Khả Khả và Quân Bạch.
Ngôn Khả Khả đỏ mặt, đôi mắt ngấn lệ, vừa thẹn thùng vừa lúng túng lại không biết nên làm gì bây giờ, không thể làm gì khác hơn là tủi thân gục lên vai Quân Bạch và yên lặng bật khóc.
Mà ánh mắt sâu thẳm của Quân Bạch nhìn bên kia liếc mắt một cái, lời nói của chàng trai như một cây gai cắm vào trong ngực anh, ý nói anh là, Ngôn Khả Khả không có bị côn ŧᏂịŧ thô to của anh thao sướиɠ đúng không?
Thân là đàn ông, chuyện không thể nhẫn nhịn được nhất là khi năng lực của mình bị khinh bỉ!
Quân Bạch nhếch môi, rút côn ŧᏂịŧ ra để Ngôn Khả Khả quỳ đàng hoàng trên mặt đất, sau đó lại đâm vào từ đằng sau.
Lúc trước Ngôn Khả Khả tựa lưng vào thân cây thô ráp, do sợ cô bị thương nên Quân Bạch không dốc hết sức, nhưng bây giờ anh muốn cho bên kia biết không được nói xấu năng lực của Quân Bạch anh!

Bình luận (0)

Để lại bình luận