Chương 53

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 53

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Ngôn Khả Khả khóc lóc đầy mặt, quỳ sấp xuống đống lá cây chồng chất, cặp mông bị Quân Bạch nắm trong tay nhếch lên cao.
Côn ŧᏂịŧ tím sẫm thô to của Quân Bạch lấy khí thế không thể chống cự lại kiên định mà cắm vào tiểu huyệt non mềm của Ngôn Khả Khả.
Quân Bạch ổn định cơ thể, sau đó nhanh chóng cắm vào tiểu huyệt của cô nhưng cuồng phong thổi quét lá rụng, chỉ mới va chạm mấy chục cái, côn ŧᏂịŧ lớn đã hung hăng va chạm vào tận tử ©υиɠ mềm mại của Ngôn Khả Khả.
Trong chớp mắt khi côn ŧᏂịŧ lớn chạm vào tử ©υиɠ, cô không nhịn được mà kêu thành tiếng, “A…”, âm thanh vừa mềm vừa dịu, quyến rũ khiến trái tim người ta ngứa ngáy.
Quân Bạch nghe thấy âm thanh của cô thì lên tinh thần tiếp tục rút cắm, đến cả sức cắn môi dưới mà Ngôn Khả Khả cũng không có, chỉ có thể mềm nhũn và phát ra âm thanh rêи ɾỉ phóng đãng.
Cặp nam nữ bên kia rõ ràng đã nghe thấy âm thanh của họ, động tĩnh thao huyệt của hai người càng lớn hơn.
Giống như một cuộc tranh tài, âm thanh “bạch bạch” ở hai bên lại vang lên.
Cô gái bên kia cũng phối hợp với chàng trai, tiếng thét chói tai và dâʍ đãиɠ vang vọng trong rừng cây nhỏ.
Mà Ngôn Khả Khả vẫn còn giữ vững một chút lý trí và tâm lý thẹn thùng, không chịu la lên dâʍ đãиɠ, cũng không chịu nói những lời buông thả, nhưng mấy tiếng rêи ɾỉ vụn vặn liên tục tràn ra từ miệng cô.
Lúc mới bắt đầu, Quân Bạch cũng định thao Ngôn Khả Khả để cô quên mất thẹn thùng và rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ giống cô gái bên kia, nhưng khi nghe nhiều rồi, anh lại cảm thấy cô gái đó kêu rên quá giả tạo, vẫn là Ngôn Khả Khả rêи ɾỉ mê người hơn.
Âm thanh như tiếng mèo con vừa mềm vừa dịu lại ngọt ngào, câu hồn khiến trái tim người khác ngứa ngáy, nôn nóng, chỉ hận không thể thao chết yêu tinh này!
Hai mươi mấy phút trôi qua, chàng trai bên kia dẫn đầu bắn ra ngoài, kèm theo tiếng cô gái thét chói tai rồi sau đó lại lâm vào yên lặng.
Quân Bạch lại quyết định thật nhanh, giống như cố tình tàn nhẫn và dùng sức thao Ngôn Khả, cắm cô phải mềm mại rêи ɾỉ “ưm a a…”
Vài giây trôi qua, bên kia truyền đến tiếng nhận thua của chàng trai: “Anh em được đó! Bạn gái của cậu rêи ɾỉ mê người như vậy mà cậu còn có thể kiên trì lâu đến thế! Bội phục bội phục! Không biết người anh em tên là gì?”
Kế tiếp cô gái gắt giọng: “Anh hỏi anh ta chuyện này làm gì? Chẳng lẽ anh muốn thao bạn gái của anh ta? Đừng tưởng rằng em không biết, lúc nảy trong lúc thao em thì anh vẫn luôn lén nhìn bên kia!”
Chàng trai cười xấu hổ hai tiếng và giải thích: “Trời đã tối, lại càng có nhiều cây thế, anh không nhìn thấy gì hết.”
Một lúc lâu không nghe Quân Bạch nói chuyện, hai người đành chầm chậm đi ra ngoài.
Lúc này Quân Bạch mới thả chậm tốc độ thao huyệt, nằm ở trên người Ngôn Khả Khả rồi nhẹ nhàng hôn lên tấm lưng trần của cô.
Mười phút lại trôi qua, Quân Bạch mới bắn vào tử ©υиɠ của Ngôn Khả Khả.
Cô yếu ớt tê liệt ngã trên mặt đầy, ngẩng đầu nhìn thấy Quân Bạch đang nâng côn ŧᏂịŧ lên cao và ngồi xổm bên cạnh đầu cô.
Anh dịu dàng vuốt ve gò má Ngôn Khả Khả, nhẹ nhàng nói: “Yên tâm, anh bạn kia không nhìn thấy em, không biết là chúng ta đâu. Đến đây, liếʍ sạch côn ŧᏂịŧ giúp tôi.”
Ngôn Khả Khả hờn dỗi liếc anh một cái, vẫn ngoan ngoãn ngậm côn ŧᏂịŧ của anh vào miệng và liếʍ sạch.
Hai người nghỉ ngơi một lát mới bắt đầu mặc lại quần áo, Ngôn Khả Khả nhặt qυầи ɭóŧ lên, bên trên đều là dâʍ ŧᏂủy̠ và tϊиɧ ɖϊ©h͙, hoàn toàn không thể mặc tiếp.
Ngôn Khả Khả cảm nhận quần jean ma sát vào bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©, giật giật không được tự nhiên.
Quân Bạch vỗ vào cặp mông tròn trịa của cô, lên tiếng trêu chọc: “Trước đó em mặc váy tôi còn không thấy gì, giờ mặc quần jean rồi mới phát hiện cặp mông càng ngày càng vểnh lên, đây đều là công lao của tôi đó!”
Ngôn Khả Khả đỏ mặt liếc anh, chu môi nói: “Hôm nay tôi phải quay về ký túc xá.”
Trên người cô đều là dấu vết vui vẻ, sao cô dám quay về nhà Vu Dương được?
Quân Bạch gật đầu: “Nhanh thôi, em sẽ không còn phiền muộn thế này nữa.”
Ngôn Khả Khả nhìn anh với vẻ khó hiểu, Quân Bạch lại không giải thích gì thêm.

Bình luận (0)

Để lại bình luận