Chương 20

Trong phòng khách đang mở điều hòa, không khí trong lành quanh quẩn quanh thân, Tần Niệm lại cảm thấy nóng, rất nóng, nóng đến mức giống như có ai đang đốt cháy cô vậy.

Trên giấy vẽ, mỗi cái đều không có vẽ khuôn mặt của cô gái, thân hình xinh đẹp, tư thái khác nhau, có mặc quần áo, cũng có bức không có mặc quần áo, mỗi một cái đều vẽ đến thật sắc, trông rất hạ lưu.

Ngay cả bộ phận sinh dục mắc cỡ nhất, đều bị vẽ đến phá lệ tinh tế, thậm chí liền thấy huyệt khẩu chảy ra chất lỏng, đều bị hắn vẽ ra.

Tần Niệm cắn môi dưới, nhẫn nại nhìn vài lần, liền nhanh như chớp mà nhắm mắt lại, bộ dáng kia, giống như chim cút nhỏ đang bị mắc mưa, run bần bật.

Bị anh trai thúc giục, lại tiếp tục xem vài lần.

Cảm giác đôi mắt cùng linh hồn đều bị ô nhiễm, dùng nước tẩy cũng đều tẩy không sạch sẽ.

“Không muốn nhìn nữa.” Tần Niệm nhỏ giọng kháng nghị.

“Vì cái gì, anh vẽ không đẹp sao?” Tần Huyên hỏi.

Tần Niệm: “……”

Này căn bản không phải là vấn đề vẽ đẹp hay xấu, mà là người bình thường sẽ vẽ loại tranh này sao??

Tần Niệm rốt cuộc ngồi không được, ở trong lòng ngực anh trai giãy giụa lên, “Anh……”

Giọng nói của em gái giống như tiếng mèo kêu, kêu đến Tần Huyên một lòng đều là rạo rực, lại bị cô một hồi loạn cọ, làm thân thể hắn đổ một trận mồ hôi, bộ phận không thích hợp nhanh chóng thức tỉnh.

Tần Huyên thân thể cứng đờ, không dấu vết mà lui về sau một chút.

Sau đó ho nhẹ một tiếng, nói với Tần Niệm: “Thôi được rồi, nếu em không muốn xem nữa, thì về phòng ngủ trưa đi.”

Tần Niệm nghe vậy, như được đại xá, cũng không hỏi hắn vì sao đột nhiên thay đổi thái độ, vội từ trong lòng ngực hắn đứng lên, chạy nhanh trở về phòng mình.

Nghe được tiếng đóng cửa, Tần Huyên thở ra một hơi dài, thân thể cũng theo đó mà thả lỏng chút, sau đó nằm ngã vào trên ghế sô pha.

Chỉ thấy phía dưới đũng quần đồng phục của hắn, dương vật thô dài đã thức tỉnh mà dựng thẳng như một cái lều trại, thoạt nhìn sẽ thấy được ngay.

Hắn nhíu chặt mày, giống như đang cực lực chịu đựng thứ gì đó, vẻ mặt không vui.

Tần Niệm chạy nhanh trở lại phòng, ngã nhào ở trên giường, vẫn không nhúc nhích.

Buổi tối, sau khi cha Tần – Tần Vân tan làm sớm, Lưu Nhụy đã làm một bàn bữa tối phong phú, và tất cả mọi người trong nhà đều đã có mặt đầy đủ.

Trên bàn ăn hình chữ nhật, cha mẹ ngồi một bên, hai anh em ngồi một bên, hôm nay ba ba mới vừa mới ngồi xuống, Tần Niệm liền đi đến bên người ông ngồi xuống.

Cái hành động nhìn như bình thường này, lại làm Tần Vân cao hứng lên, cảm thấy con gái đã thân thiết với mình hơn chút, nói thẳng thì con gái chính là tiểu áo bông của ba ba a.

Lưu Nhụy lại mẫn cảm mà nhận thấy được thái độ của hai anh em có cái gì đó rất lạ, giây tiếp theo, ánh mắt mẹ Tần sắc bén liền nhìn thẳng về phía con trai,

Bình luận

Để lại bình luận