Chương 14

Hạ Vân đột nhiên cũng ý thức được tình hình hiện giờ hơi xấu hổ, cô nuốt nước bọt, nhỏ giọng nói
“Phải xoa tan cục sữa bên tɾong… Lại bóp ra một ít, thường ngày rấtdễ xoa, không biết tối nay làm sao không xoa tan được…”
Sau khi nói xong, cô lập tức im miệng, xấu hổ đến mức tai đỏ bừng.
Trong tối tăm, người đàn ông im lặng một lát mới hỏi “Là lực không đủ sao?”
“Dạ.”
Lúc này hai người im lặng càng lâu, mãi đến khi đứa bé khóc oa oa tiếp, Hạ Minh Viễn mới trầm giọng nói
“Phải xoa như thế nào, cha giúp con.”
Gương mặt của Hạ Vân lập tức đỏ bừng lên, nhưng dường như trước mắt đây là biện pháp duy nhất.
“Cha… Ấn, lại xoa thuận theo chiều kim đồng hồ…”
Sau khi nói xong, Hạ Vân hơi ngượng ngùng vén áo ngủ lên, chậm rãi lộ ra hai bên nhũ thịt.
Tầm mắt của cô vẫn luôn nhìn cục cưng đang khóc, căn bản không dám nhìn cha.
Yết hầu của Hạ Minh Viễn nhúc nhích, ở tɾong ánh sáng tối tăm, tiến lên một bước quả quyết vươn tay nắm lấy nhũ thịt của con gái…
Khi núm vú nhạy cảm chạm vào lòng bàn tay ấm áp thô ráp của cha, hơi thở của Hạ Vân lập tức rối loạn, trên da thịt lập tức kích thích ra một tầng da gà tinh mịn.
“Ừm…”
Âm thanh hừ nhẹ dính nhớp buột miệng thốt ra, cô sợ tới mức vội vàng cắn môi dưới của mình.
Giọng nói của Hạ Minh Viễn khô khốc hỏi cô “Rất đau sao?”
“Không… Không có.”
Thực ra là đau, bản thân trướng sữa rấtđau, nhưng lúc này cô không rảnh lo đaụ
Hạ Minh Viễn không lên tiếng nữa, ánh đèn tối tăm chiếu lên vai hắn, khiến gương mặt hắn ẩn giấu tɾong bóng ma, không nhìn thấy rõ.
Cơ thể Hạ Vân run nhè nhẹ, cô không dám ngẩng đầu, không dám để cha nhìn thấy dáng vẻ nhẫn nhịn còn chật vật của cô hiện giờ.
Môi dưới cắn đến sắp chảy máu, bàn tay bao trùm lên ngực cô mới bắt đầu có động tác.
Hắn nghe theo cô dặn dò ấn ngực cô, sau đó thuận theo chiều kim đồng hồ xoa nắn.
Lực bàn tay của người đàn ông rấtma͙nh, xoa mấy cái Hạ Vân đã đau tới mức chảy đầy mồ hôi lạnh.
Nhưng mà cục sữa còn chưa xoa tan, cô cũng không dám kêukhông xấu hổ lúc trước đều là uổng phí.
Cũng thật sự rấtđau, đau giống như xuyên tim, còn khó nhịn hơn khi cô sinh tự nhiên.
Khi tay người đàn ông ấn ngực lại xoa một vòng, cuối cùng Hạ Vân không nhịn được hừ nhẹ ra tiếng.
“A…”
Trong căn phòng tối tăm, tiếng rên ɾỉ này nghe có vẻ vô cùng ái muội sền sệt.

Bình luận

Để lại bình luận