Chương 80

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 80

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Chẳng qua là bà này nhìn quá ít tuổi, mọi người chỉ suy đoán cũng không dám đi hỏi.
Sau đó vẫn là Thích lớn soái chủ động giải thích với mọi người, nói đây là Minh San con gái cả của hắn.
Lúc này mọi người mới biết rõ, ngay sau đó động tâm tư khác nhau.
Bọn họ suy đoán lớn soái đưa con gái thích hợp bàn chuyện cưới hỏi tới đây, có phải cố ý tìm đối tượng cho cô hay không.
Sau đó mọi người đều nghĩ, phải làm thế nào mới có thể leo lên cành cao phủ lớn soái này.
Nhưng bọn họ không biết chính là, cành cao của phủ lớn soái này đã bị lớn soái tự mình vặt mất.
Tuy đua thuyền rồng khí thế ngất trời rất đẹp, nhưng thời tiết quá nóng, Minh San ngồi một lát thì cảm thấy không chịu nổi.
Thích Kỳ Niên cũng rất nóng, áo khoác quân trang được hắn cởi ra, chỉ mặc áo sơ mi quần quân đội, thoạt nhìn cũng vô cùng đẹp trai sắc bén, giống y như thanh lợi kiếm.
Chỉ có Minh San biết, cơ thể dưới quần áo của hắn càng vạm vỡ có lực, lần nào cũng có thể lăn lộn cô đến chết khiếp.
Không biết vì sao đột nhiên liên tưởng tới chuyện này, gương mặt Minh San càng trở nên nóng hơn.
Thích Kỳ Niên thấy thế cho rằng Minh San không thoải mái, không xem thi đấu nữa, kéo cổ tay của cô định dẫn cô rời đi.
Phó quan Trương ở bên cạnh vội ngăn hắn lại, nói lát nữa lớn soái còn phải trao giải nhất của đua thuyền rồng.
Thích Kỳ Niên xua tay, nói chuyện nhỏ này để phó quan Trương làm là được, nói xong nắm tay Minh San nhanh chóng rời đi.
Tiểu Thanh xem thi đấu đến vui sướng, thấy tiểu thư muốn đi thì chạy chậm đuổi theo phía sau.
Kết quả chạy được mấy bước, thì bị cảnh vệ của lớn soái ngăn cản
“Đại soái muốn dẫn tiểu thư đi ăn cơm, bảo chúng tôi đưa cô về trước.”
“Hả?” Vẻ mặt Tiểu Thanh mờ mịt, lớn soái dẫn tiểu thư đi ăn cơm, vì sao cô ấy không thể đi theo?
Bên kia Minh San thấy Tiểu Thanh không theo kịp cũng sốt ruột, muốn quay lại tìm cô ấy, nhưng bị Thích Kỳ Niên giữ chặt
“Cha bảo người đưa cô ấy về trước.”
Trong lòng Minh San thấp thỏm, có chút hoảng loạn nói “Vậy cha cũng bảo người đưa con trở về đi, con không muốn đi ăn cơm.”
Thích Kỳ Niên chỉ cười, ánh mắt nhìn cô như nhìn con mồi đưa tới tận miệng.
Hắn không nói gì, nắm chặt tay cô kéo cô lên xe.
Minh San vốn bị nóng đến gương mặt đỏ bừng, lúc này lại bị dọa đến gương mặt trắng bệch.

Bình luận (0)

Để lại bình luận