Chương 81

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 81

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Cô biết ngay mà, đi ra ngoài với hắn chắc chắn không phải chuyện tốt.
Xe một đường lái thẳng tới khách sạn lớn do người nước ngoài mở, khách sạn cao mấy tầng, có lẽ là kiến trúc cao nhất ở Nghi Thành.
Thích Kỳ Niên như sợ Minh San chạy mất, nắm chặt tay cô đi vào khách sạn.
Ông chủ khách sạn tự mình đi ra tiếp đón, nhiệt tình dẫn bọn họ đến một phòng riêng
“Tiên sinh, đã chuẩn bị cơm Tây cao cấp nhất cho hai người rồi, đồ ăn lập tức bưng tới, chúc hai người ăn cơm vui vẻ.”
Ông chủ nói xong lại gật đầu với Minh San, sau đó lui ra ngoài.
Gương mặt Minh San không được tốt lắm, cúi đầu không hé răng.
Thích Kỳ Niên chống cằm nhìn cô, một lúc lâu sau mới cười nói
“Dưỡng bệnh nửa tháng, xem ra tính cách của con cũng được nuôi lớn.”
Minh San mặt ngoài trầm mặc, trong lòng lại nghĩ, ở nơi công cộng như vậy có lẽ cha sẽ không làm gì cô đâu.
Quả nhiên bữa cơm này ăn rất bình thản, Thích Kỳ Niên còn kiên nhẫn dạy cô dùng dao nĩa thế nào.
Hai người ăn được nửa có một ông chủ cửa hàng châu báu tới, xách theo rương da, vừa mở ra bên trong đều là châu báu trang sức.
“Đây là mấy kiểu tương đối lưu hành trên thị trường hiện giờ, đều thích hợp cho con gái đeo.” Ông chủ nói với Thích Kỳ Niên.
Thích Kỳ Niên không thèm nhìn một cái, đẩy rương đến trước mặt Minh San, bảo cô chọn cái mình thích.
Nhìn đống châu báu rực rỡ muôn màu, lấp lánh ánh sáng trước mắt, mắt Minh San đều hoa lên, nhất thời không kịp phản ứng.
Nhưng không đợi cô bắt đầu chọn, Thích Kỳ Niên lại vung tay lên nói với ông chủ
“Thôi, tôi lấy hết, anh trở về viết phiếu đi, đi tìm quản sự trong phủ tôi lấy tiền.”
“Vâng vâng, tiểu nhân đi ngay.” Ông chủ châu báu cười ha ha rời đi, để lại một rương châu báu.
Đợi khi chỉ còn lại hai cha con, Thích Kỳ Niên mới nói “Đây là bồi thường.”
Tâm trạng của Minh San phức tạp, do dự mấy giây vẫn nhận lấy rương.
Vẫn là ý nghĩ kia, cô phải dùng mấy thứ này dưỡng lão.
Sau khi ăn xong Minh San bị cha dẫn đến trên lầu khách sạn, trong lòng cô mơ hồ cảm thấy không đúng, rất nhiều lần đều không muốn tiếp tục đi, nhưng bị cha kéo tay ép đi.
Lúc này cô không còn may mắn như vậy, hai người đi vào một phòng mới đóng cửa lại, cô đã bị cha đẩy lên tường, nụ hôn nóng bỏng của cha hạ xuống.
Vừa hôn cô vừa khàn giọng nói “Tiểu tổ tông, cha nhớ muốn chết.”
Tay Minh San run lên, rương da trong tay lập tức rơi xuống đất, phát ra tiếng rầm nặng nề.

Bình luận (0)

Để lại bình luận