Chương 107

Buổi tối hôm ấy, Tô Cảnh thay mới ga giường bị làm bẩn, để Lục Tri Hạ thoải mái nằm vào.
Con người sau khi cảm xúc phập phồng lên xuống thì dễ trở nên thỏa mãn, giống như Lục Tri Hạ lúc này, có thể nằm ngủ yên ổn cùng Tô Cảnh trên cùng một giường, lại cùng đón một ngày hoàn toàn mới, điều này đối với cô mà nói chính là hạnh phúc lớn nhất.
Từ nay về sau, đóa hoa tình cảm của bọn họ có thể tự do nở rộ dưới ánh mặt trời, không cần phải trốn trốn tránh tránh nữa.
Mỗi khi nghĩ đến điểm này, cô lại nhịn không được lộ ra nụ cười ngốc, Tô Cảnh tắt hết đèn ở bên ngoài, bê một cốc nước ấm vào, thấy cô làm ổ trên giường cười ngốc, cũng cong môi cười nhạt, hỏi cô: “Cười gì vậy?”
Lục Tri Hạ vùi mặt vào đệm chăn mềm mại, chỉ lộ ra đôi mắt sáng rõ, híp mắt cười nói: “Không có gì, chỉ là cảm thấy vui vẻ, ông xã, sau này chúng ta sinh sống mãi ở đây sao? Chỉ có hai chúng ta?”
Tô Cảnh vén chăn lên nằm vào, Lục Tri Hạ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ sáp đến, sau đó bị anh ôm vào lòng, hai người điều chỉnh tư thế thoải mái nhất, mới tiếp tục nói chuyện.
“Đương nhiên chỉ có hai chúng ta.” Tô Cảnh nói: “Có điều sau này nhất định sẽ có thêm người, anh muốn có hai đứa con, em cảm thấy thế nào?” Anh đã quen thân mật với cô, lúc này cô gái nhỏ cứ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ như vậy nằm trong lòng anh, tay của Tô Cảnh lại bắt đầu không an phận, một tay bóp ngực lớn của cô, một tay lại thò vào giữa hai chân cô, cứ như vậy vừa xoa cô vừa nói chuyện.
Lục Tri Hạ được anh xoa rất thoải mái, cũng để mặc anh, ngoài miệng hỏi anh: “Tại sao lại muốn hai đứa?”
Tô Cảnh nói: “Như vậy chúng có thể làm bạn với nhau, đứa lớn tốt nhất là anh trai, đứa thứ hai là con gái, như vậy anh trai có thể bảo vệ em gái.”
Anh đúng là sắp xếp đâu ra đấy lắm.
Lục Tri Hạ nghĩ một lúc, hỏi: “Vậy trước đây sao lại không sinh một đứa với chị gái?”
“Lúc đó anh vừa về được chưa được bao lâu, bắt đầu đến lớn học A dạy học, tương đối bận, sau đó cuối cùng không bận nữa, lại xảy ra tai nạn…. Chỉ có thể nói, anh và chị em, không có duyên phận đi.”
Lục Tri Hạ chui vào lòng anh, đột nhiên nghĩ đến một chuyện, thế là hỏi anh: “Lần đầu tiên đến văn phòng của anh, cứ bị nhìn anh nhìn hết như vậy, lúc đó anh nghĩ thế nào vậy?”
Tô Cảnh hôn hôn lên cổ cô, lại kéo đầṳ ѵú của cô, một tay kia lại dùng ba ngón tay cắm vào trong tao huyệt cô, nhẹ nhàng cắm rút, làm cả người cô tê dại, thấp giọng rêи ɾỉ.
“Lúc đó anh chỉ nghĩ, dáng người em vợ rất không tồi, lẳиɠ ɭơ lắm.”
Lục Tri Hạ hờn dỗi nhéo cánh tay anh: “Đáng ghét!”
Tô Cảnh giơ bàn tay bị dâʍ ŧᏂủy̠ của cô làm ướt đẫm ra cho cô xem: “Đυ.ng một cái là nước chảy như lũ, em nói có tao hay không?”
“Đều tại anh, nói chuyện thì nói chuyện thôi, còn chơi cơ thể em!”
“Em cứ để lộ ngực và tao bức nằm trong lòng anh như vậy, anh không chơi cũng quá lãng phí rồi đi, hơn nữa, em cũng không phải cũng rất thích anh chơi em thế này sao?”
“Hừ!” Lục Tri Hạ bị nói mà thẹn quá hóa giận, vặn vẹo cơ thể chuẩn bị dịch ra, đã bị Tô Cảnh ôm chặt lấy, sau đó nhấc một chân cô lên, dùng côn ŧᏂịŧ lớn đã cứng lên thao vào.
“A…..” Lục Tri Hạ thoải mái kêu ra tiếng, sau đó lập tức cười mắng: “Không phải nói tối nay không làm nữa sao, sao lại vào rồi!”
Tô Cảnh hôn hôn môi cô, nói: “Làm một lần nữa, sau đó anh cứ cắm bên trong em đi ngủ.”
Nói rồi, anh vặn eo bắt đầu cắm rút.
Hai người ở trong chăn nhu vậy làm một lần, đợi Tô Cảnh bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào, lau qua loa cho sạch cơ thể, anh lại đỡ dươиɠ ѵậŧ còn cứng đó cắm vào, mới mãn nguyện ôm cô đi ngủ.
Ngày hôm sau là chủ nhật, không cần dậy sớm, hai người làm ổ trong chăn ngủ đến lúc tự nhiên tỉnh, cũng không đúng, Lục Tri Hạ là bị người đàn ông làm ồn mà tỉnh, khi cô vẫn còn đang buồn ngủ đã cảm thấy chân mình bị tách ra, sau đó có một cây gậy cứng cắm rút trong cơ thể cô, không cần nghĩ cũng biết, là Tô Cảnh mới sáng sớm đã động tình.
“Bảo bối ngủ nhiều thật đấy, bên dưới bị anh thao chảy nước rồi, thế mà vẫn còn ngủ được.” Tô Cảnh cười cô.
Mắt của Lục Tri Hạ cũng không mở ra, lười biếng nói: “Ông xã, anh vừa mới khỏi bệnh, thao em nhiều lần như vậy, cơ thể có chịu được không?”
“Bây giờ anh để em xem xem anh có thể chịu được không.” Nói rồi, anh nắm lấy eo cô, mạnh mẽ thao vào, rất nhanh đã thao Lục Tri Hạ đến cao trào, Lục Tri Hạ trong cơn cao trào kích động này hoàn toàn tỉnh dậy.
Tuy rằng nhà mới có đủ đồ dùng nấu ăn, nhưng lại không có nguyên liệu và gia vị, vậy nên hai người không có cách nào nằm ngủ nướng, sau khi Tô Cảnh bắn hai lần, anh mới mãn nguyện ôm vợ rời giường.
Hai người rửa mặt, ra ngoài ăn sáng, sau đó đi siêu thị một chuyến, mua một đống đồ, đợi đến khi quay về nhà đã là ăn trưa.
Lục Tri Hạ cầm tạp dề mới mua ra, nghĩ muốn vào bếp nấu ăn, tay nghề của cô không tồi, ở quê thường giúp mẹ nấu cơm, thế mà Tô Cảnh lại kéo cô lại, hỏi cô: “Có phải em quên cái gì rồi không?”
Lục Tri Hạ bị hỏi mà đầu óc mơ hồ: “Quên cái gì?”
“Chuyện ở nhà để trần cơ thể hai ngày, em đừng nghĩ lừa gạt cho qua!”
Lục Tri Hạ chu miệng, chuyện sắc tình như thế này, anh lại nhớ rõ quá nhỉ!
Rất nhanh, cô lại bị Tô Cảnh cưỡng chế cởi hết ra, sau đó còn rất chu đáo mặc tạp dề lên cho cô, cuối cùng cười nói: “Cứ như vậy nấu cơm đi, tiểu tao hóa.”
Cởi hết quần áo, sau đó cho dù không có ai động vào, phía dưới cũng không ngừng chảy nước, không bao lâu đã chảy xuống bắp đùi, cô thỉnh thoảng lại phải dùng giấy lau đi, đợi đến khi đi vào phòng bếp bận rộn, cô nhờ Tô Cảnh lau cho cô, nhưng Tô Cảnh không ngoan ngoãn, lần đầu tiên còn giúp cô lau đi, lần thứ hai thì nói dùng đầu lưỡi liếʍ hết giúp cô, sau đó quỳ ở đằng sau cô, vạch mông cô ra, đầu lưỡi liếʍ láp tao huyệt của cô, liếʍ đến nỗi dâʍ ŧᏂủy̠ của cô chảy càng nhiều hơn, căn bản không liếʍ sạch được, lần thứ ba thì nói phải lấy đồ chặn tao huyệt của cô lại, như vậy sẽ không chảy nước nữa.
Sau đó anh cởϊ qυầи của mình ra, đỡ dươиɠ ѵậŧ cắm vào từ phía sau cô.
“Bây giờ cho dù có chảy nữa cũng không chảy ra ngoài.”
“Nhưng anh như vậy em nấu cơm thế nào.”
“Em nấu của em, anh cứ cắm ở bên trong không động.”
Lục Tri Hạ bị anh làm ầm ĩ không có cách nào, chỉ có thể để mặc anh cắm huyệt, tiếp tục xào rau. Chỉ nghe thấy người đàn ông cảm khái bên cạnh tai cô: “Có thể tự do làʍ t̠ìиɦ như vậy thật tốt, mọi lúc mọi nơi, muốn thao thì thao.” Anh nói.
Lục Tri Hạ cũng cảm thấy rất tốt, vậy nên mới không ngăn anh động tình không ngừng, đợi qua thời gian tuần trăng mật rồi, cuộc sống của hai người sẽ bình thường hơn một chút.
Thế mà đây chỉ là suy nghĩ đơn phương của cô, một khoảng thời gian dài sau đó, chỉ cần là cuối tuần được nghỉ, cô ở nhà cũng đừng nghĩ đến chuyện mặc quần áo, Tô Cảnh căn bản không để cô mặc, thậm chí hai người đều không mặc quần áo, bất kỳ thời gian nào chỉ cần anh cứng rồi là có thể vạch chân cô ra thao vào, ngày tháng trôi qua vô cùng dâʍ ɭσạи.
Nhưng lúc này Lục Tri Hạ căn bản không biết, cô chỉ cảm thấy hai người như vậy giống như đang trải qua tuần trăng mật, muốn làʍ t̠ìиɦ mãi cũng rất bình thường.
Thời gian ăn trưa, Lục Tri Hạ ngồi lên dươиɠ ѵậŧ của Tô Cảnh ăn cơm, vừa ăn vừa bị cắm huyệt, đúng lúc bị thao sắp đến cao trào, điện thoại cô đột nhiên nhận được Wechat của chị gái.
Trên Wechat, chị gái nói cô ấy nhất thời quyết định đi du lịch, cũng tốt cho việc giải sầu, ngày về chưa định, bảo Lục Tri Hạ đừng lo cho cô, mỗi khi cô ấy đến nơi nào đó đều sẽ gọi điện thoại báo bình an cho Lục Tri Hạ, còn về thủ tục ly hôn với Tô Cảnh thì đợi cô ấy về rồi làm.
Lục Tri Hạ và Tô Cảnh đều hiểu quyết định của cô ấy, cũng rất ủng hộ, Lục Tri Hạ vốn định gọi điện thoại qua, phát hiện chị gái đã tắt máy rồi, chỉ có thể gửi Wechat, bảo chị gái bảo trọng thân thể, có bất kỳ vấn đề gì nhất định phải thông báo cho họ đầu tiên, cho dù thế nào ở đây cũng là nhà của chị.
Gửi xong tin nhắn, Lục Tri Hạ rõ ràng có chút buồn bực không vui, ngay cả tâm trạng làʍ t̠ìиɦ cũng không có, để mặc Tô Cảnh cũng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ở một bên, Tô Cảnh không muốn để cô buồn, chỉ có thể nghĩ cách chọc cô, cuối cùng quỳ giữa hai chân cô, dịu dàng khẩu giao cho cô.
Nhìn thấy Tô Cảnh si mê liếʍ tao huyệt của cô, tâm trạng Lục Tri Hạ quả nhiên tốt hơn một chút, cô vươn tay xoa xoa tóc anh, cười nói: “Giáo sư Tô, dáng vẻ này của anh nhìn hạ lưu thật.”
Tô Cảnh ăn một miệng đầy dâʍ ŧᏂủy̠, anh ngẩng đầu lên nhìn cô, cười nói: “Như vậy không tốt sao? Anh chỉ muốn làm chuyện hạ lưu nhất với em.”
Như vậy đương nhiên rất tốt, giáo sư Tô mà cô yêu trong mắt người khác là giáo sư thượng lưu nhất, nhưng anh lại làm chuyện hạ lưu nhất với cô.
Thật tốt!

Bình luận

Để lại bình luận