Chương 13

Ngọc Lan đã sắp đạt đến cực hạn, ngón tay vuốt ve âm vật con gái cũng tăng nhanh tốc độ, hai người kích thích bộ phận sinh dục của lẫn nhau, cuối cùng vẫn là Hồng Linh tiết thân trước, cơ thể của cô ấy co giật đạt tới cao trào, khoái cảm mãnh liệt như vậy làm cho động tác tuốt cây gậy thịt trong tay cô ấy cũng ngừng lại, điều này làm cho Ngọc Lan gần như sắp sửa xuất tinh đành phải tự mình động đậy, cô mạnh mẽ kích thích phần eo hai cái, tinh dịch sền sệt nhanh chóng bắn lên trên bụng dưới của Hồng Linh.

Lại theo cái bụng bằng phẳng chảy vào trong rừng rậm màu đen.

Sau cao trào Hồng Linh lập tức mất đi sức lực mà ngã xuống giường, bộ ngực nhỏ nhắn phập phồng lên xuống theo hô hấp kịch liệt của cô ấy, mà Ngọc Lan cũng ngửa người ra sau, dùng hai tay chống ở phía sau để nghỉ ngơi, hòa hoãn dư âm khoái cảm trong cơ thể.

Sau đó rốt cục cây gậy thịt của Ngọc Lan cũng mềm xuống, nó rũ xuống ở dưới háng của cô, thấy mình đã không cần kích thích gậy thịt để cho nó bắn tinh nữa, Hồng Linh lập tức dùng bàn chân nhẹ nhàng đẩy bắp chân của Ngọc Lan ra, “Mẹ, bây giờ đã xong việc rồi đúng chứ?

“ Như vậy là cô ấy đã hoàn toàn ra lệnh đuổi khách rồi. “Xong rồi nhưng mà cũng chưa xong hẳn.”

Ngọc Lan sờ sờ bàn chân trơn nhẵn như ngọc của cô, ngón chân sơn màu đen chung với móng tay lập tức cuộn tròn lại, Hồng Linh ngứa ngáy lập tức rụt chân lại. “Mẹ cũng không thèm nhìn xem bây giờ là mấy giờ rồi, ngày mai con còn phải đi học nữa đấy.” Bị Hồng Linh nói như vậy, cô mới nhớ ra, ngày mai bản thân cũng phải đi làm.

“Con có muốn đi tắm rồi đi ngủ không?” Ngọc Lan ngượng ngùng nhìn chất lỏng tình yêu của hai người dính ở trên ga giường, ngón tay ấn lên ga giường di chuyển trái phải, “Cái này… cũng thay sang cái mới đi.”

“Vâng.” Hồng Linh cũng không muốn dùng thêm sức lực dư thừa nào nữa, cô ấy liếc mắt nhìn ga giường một cái, lấy tư thế nằm nghiêng cọ xát đến mép giường sau đó lập tức đứng thẳng người lên mang giày, đi về phía phòng tắm.

Ngọc Lan thay ga giường giúp cô ấy, hai người thay phiên nhau tắm rửa một lần sau đó mới ngủ.

Ngày hôm sau, Hồng Linh quả nhiên đã đến muộn, may mắn cô giáo nể tình đây là lần đầu tiên cô ấy đi trễ, vì vậy chỉ cảnh cáo cô ấy lần sau không được tái phạm sau đó lập tức để cô ấy vào phòng học.

Ngồi vào chỗ ngồi, Hồng Linh vừa thở phào nhẹ nhõm đã cảm giác được cơn buồn ngủ tràn khắp toàn thân, cô ấy lấy mu bàn tay che miệng ngáp một cái, vừa lấy sách giáo khoa cần dùng từ trong cặp sách của mình ra.

Màn hình điện thoại di động trong hộc bàn sáng lên, trong khung chat hiển thị tin nhắn gửi cho cô ấy: [Sao hôm nay cậu lại đến muộn vậy?] [Tớ sẽ nói chuyện với cậu sau giờ học.] Hồng Linh vội vàng gõ một hàng chữ rồi úp điện thoại xuống, chuyên tâm đi học.

Bình luận

Để lại bình luận