Chương 34

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 34

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Lúc này chuông lên lớp vang lên, Trà My vẫy vẫy tay với cô ấy, sau đó về tới chỗ ngồi của mình.

Sau khi cô ta đi, Hồng Linh không khỏi thở dài, trong lòng một mảnh tê dại.

Nhà của Hồng Linh cách trường học cũng không xa, đi bộ hơn mười phút là đến nơi, dọc theo đường đi bởi vì khuôn mặt Trà My vô cùng vui vẻ, trên khuôn mặt thanh tú đáng yêu tràn đầy sự vui sướng không kiềm chế được, trái lại Hồng Linh tuy rằng trên mặt vẫn mỉm cười trả lời, nhưng trong lòng lại có chút lo âu, cô ấy không biết vì sao khi bản thân bảo Trà My đến nhà mình thì lại cảm thấy cực kỳ bất an, chẳng lẽ cô ấy không thể coi như đây là lần đầu tiên có bạn học bình thường đến nhà của mình làm khách hay sao?

Dù sao Trà My cũng không thể biết chuyện của mình với Ngọc Lan.

Sau khi nghĩ rõ ràng điểm này, tảng đá treo lơ lửng trong lòng cô ấy cũng an ổn rơi xuống đất.

“Cậu ở đây chờ tớ một chút.” Trà My dừng bước ở một tiệm thuốc, Hồng Linh nhìn theo hướng cô ta di chuyển, trong nháy mắt lập tức đỏ mặt, không ngờ cô ta để ý tới chuyện sức khỏe cơ thể của mình đến vậy, “Thật sự không cần đâu, Văn Văn, cơ thể của tớ rất khỏe, không tin thì bây giờ cậu cứ đo nhiệt độ cơ thể của tớ xem đi.”

Trà My cười với cô ấy, “Không bị cảm cũng có thể mua về dự phòng trước.” Nói xong cô ta lập tức đi vào tiệm thuốc, mua vài liều thuốc cảm bỏ vào cặp sách của Hồng Linh.

“Đi thôi.” Trên đường trở về, tâm trạng của Hồng Linh rất nặng nề, cô ấy rũ mắt, cảm giác có chút không xứng đáng với sự quan tâm của Trà My đối với mình.

Họ về đến nhà, Ngọc Lan đã tan ca ở trong bếp chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, nghe thấy tiếng khóa cửa vang lên, lập tức theo thói quen chào hỏi con gái, “Con đã về rồi đấy à?” “Ừm.”

“Con chào dì ạ.”

Giọng nói xa lạ khiến Ngọc Lan ngẩn ra, đây là ai?

Cô rửa tay cầm, lau một cái lập tức đi ra khỏi phòng bếp, cô gái tóc ngắn trước mắt đi theo phía sau Hồng Linh, bộ dạng thanh thuần động lòng người và cực kỳ đáng yêu.

Cô cười trả lời, “Chào con, Hồng Linh à, đây là bạn học của con sao?”

Hồng Linh gật đầu, có chút không được tự nhiên giới thiệu cho hai người.

Còn chưa nói được mấy câu, Hồng Linh đã dẫn Trà My vào phòng ngủ của mình, để Ngọc Lan và Trà My ở cùng một chỗ khiến cho trái tim của cô ấy giống như bị một bàn tay nắm chặt, vô cùng khó chịu.

“Mẹ của cậu trông trẻ thật đấy, may mà cậu là con một, nếu không có khi tớ sẽ gọi mẹ của cậu là chị mất.”

“Ừ, cám ơn.

Chúng ta làm bài tập trước nhé?” Hồng Linh có chút không được tự nhiên trả lời, từ trong cặp sách lật xem bài tập phải làm.

Trà My có chút cụt hứng mà bĩu môi, tại sao ngày nào người này cũng chỉ biết học tập thôi vậy?

Trước kia hình như cô ấy cũng không phải như thế này mà nhỉ?

Bình luận (0)

Để lại bình luận