Chương 43

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 43

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Sau khi trận tình ái này kết thúc, hai người vẫn giữ nguyên kiểu tư thế này, gậy thịt ở trong âm đạo bé nhỏ chậm rãi bình ổn lại, bị nước tình tích góp từng tí một trong cơ thể của Hồng Linh cọ rửa ra.

Cô cầm khăn giấy nhẹ nhàng lau nửa người dưới của con gái: “Tối nay con có còn muốn về phòng của con ngủ không?” Hồng Linh trở mình, mệt mỏi lắc đầu, “Không được, không muốn động đậy gì cả.”

Mà ngoài cửa, Trà My nghe được người trong phòng dần dần không có âm thanh gì nữa, cô ta cũng trở lại trong phòng cầm khăn giấy, rón rén lau sạch sẽ chất lỏng mình tiết ra ở dưới thân, cuối cùng ném cục giấy đó vào trong thùng rác.

Bây giờ chỉ có một mình cô ta nằm ở trên giường, trong lòng Trà My không thể nói rõ là một loại cảm giác như thế nào, tự mình nghe được người mình thích loạn luân với mẹ cô ấy, hơn nữa mình còn nghe hai người bọn họ giao hợp phát ra âm thanh sau đó nứng tới mức tự an ủi…

Nhớ tới lời Hồng Linh vừa nói, cô ấy dường như hoàn toàn không thèm để ý đến việc cô ta có nghe được hay không, chẳng lẽ cô ta ở trong lòng Hồng Linh là một sự tồn tại hời hợt như vậy sao? Đêm khuya yên tĩnh, một mình ở trên giường, Trà My cảm thấy mê mang và không biết làm sao, sau này mình nên đối mặt với Hồng Linh như thế nào?

Các cô nên tiếp tục ở bên cạnh nhau như thế nào đây?

Bốn giờ sáng, trời đã bắt đầu chậm rãi sáng lên, chút ánh sáng mờ ảo kia cũng bị rèm cửa sổ che kín ở bên ngoài, giống như không muốn để cho chúng nó quấy rầy đến người đang nghỉ ngơi ở trong phòng.

Hồng Linh chậm rãi mở hai mắt nhập nhèm ra, cô ấy luôn thích ngủ nướng nhưng thật ra đây lần đầu tiên cô ấy còn dậy sớm hơn cả mẹ của mình.

Suy nghĩ vừa mới tỉnh táo, đầu óc không tự chủ được mà trống rỗng, sau khi chú ý tới một tay Ngọc Lan đang khoác lên lưng mình, cô ấy mới chậm rãi phục hồi tinh thần lại.

Tầm mắt dừng lại trên gương mặt của Ngọc Lan, mặc dù bình thường cô chú ý bảo dưỡng rất kỹ nhưng năm tháng đã để lại dấu vết nhàn nhạt trên mặt cô, Hồng Linh không khỏi nổi lên một cảm giác chua xót, cô ấy thở dài, sau đó trong đầu của cô ấy lập tức hiện lên đủ loại hình ảnh hoang đường của hai người mấy ngày nay, lại lan tràn ra một cảm xúc oán giận đối với Ngọc Lan.

Rốt cuộc hai người bọn họ đang làm cái quái gì vậy… Ánh mắt nhìn chằm chằm vào nơi đó, cảm thấy có chút chua xót, Hồng Linh hơi xoay người một chút, lập tức nhìn thấy cái cổ trắng nõn cùng với bộ ngực như ẩn như hiện, tấm chăn mỏng manh cũng không che giấu được cơ thể của Ngọc Lan, lộ ra một phần da thịt trắng nõn và mềm mại, một nốt ruồi rất nhỏ ở trong hai ngọn núi tuyết càng thêm nổi bật, nhìn thấy nốt ruồi kia, Hồng Linh lập tức không tự chủ được mà tưởng tượng ra được toàn bộ cảnh sắc ở nơi đó.

Bình luận (0)

Để lại bình luận