Chương 19

Cơ thể mẫn cảm của Nhậm Sơ Tuyết vốn đã bị tình dục tra tấn đương nhiên không nhịn được kích thích như vậy, phát ra từng tiếng rên rỉ vỡ nát, âm thanh vừa xinh đẹp vừa quyến rũ, mang theo ý xuân trêu người, sắc mặt ửng hồng, sóng mắt như nước, hai chân còn khó nhịn kẹp chân người phụ nữ, ma sát vài cái.

Bị cô cọ như vậy, khóe mắt Cố Ngưng ửng đỏ, con ngươi tối sầm lại.

“Bộ dạng này của em gái…

Thật sự rất dâm đãng…”

Nhậm Sơ Tuyết vừa định phản bác đối phương, lại bị bàn tay dưới thân bất thình lình làm loạn kích thích đến mức âm thanh cũng thay đổi,
“Không… Đừng mà…”
Đầu ngón tay Cố Ngưng đã chạm vào vải vóc ướt sũng dưới thân cô, xoay quanh mép, giống như lông vũ quét qua, mang đến một trận lại một trận tê dại.

“Cả miệng trên lẫn miệng dưới của em gái đều thành thật hơn nhiều…”
Cố Ngưng cười khẽ, động tác không nhanh không chậm, lại là loại tiết tấu tra tấn người đến cực điểm.

Cơ thể trắng nõn không tì vết của Nhậm Sơ Tuyết nhuộm màu hồng nhạt, ánh mắt mờ mịt, cạn kiệt sức lực từ chối, nhưng lỗ dâm dưới thân lại bán đứng cô, gần như khẩn cấp hút ngón tay Cố Ngưng, nhưng bị ngăn cách bởi một lớp vải vóc khiến cho nó không ăn ngón tay được, gấp đến độ khó nhịn phun ra nước xuân dinh dính.

Mãi mà vẫn không chiếm được sự chen vào mong muốn, Nhậm Sơ Tuyết cắn môi, dùng đùi kẹp bàn tay thon dài của người phụ nữ, tiếng
“ưm”
lại càng quyến rũ, dường như là đang ôm lấy đối phương để tiếp tục xâm nhập.

Nhưng Cố Ngưng vẫn không dập lửa cho cô.

Nhậm Sơ Tuyết nếm qua một lần giáo huấn cuối cùng cũng ý thức được đối phương muốn cái gì, mặt nóng đến đỏ lên, âm thanh cơ hồ là nhỏ như tơ tằm:
“Cầu xin chị…

Cầu xin chị…”
Trong mắt Cố Ngưng hàm chứa nụ cười,
“Cầu xin tôi cái gì?”
Nhậm Sơ Tuyết cơ hồ xấu hổ đến mức gương mặt sắp nổ tung, đối với người phụ nữ vừa yêu vừa hận, xấu hổ mang oán hận nói:
“Chị còn như vậy…

Tôi sẽ đi tìm người khác…”
m cuối của
“Người khác”
còn kẹt ở cổ họng, ánh mắt Cố Ngưng nhanh chóng trầm xuống, mang theo ý tứ vô cùng nguy hiểm đè lên người cô.

“Muốn đi tìm ai?

Hả?”
Lớp vải cuối cùng bị người phụ nữ gần như thô bạo kéo xuống, phía dưới trơn trượt một vùng dính liền với nhau, tan rã đến mức trông cô rất thất bại thảm hại.

Lỗ dâm cuối cùng cũng được phóng thích ra, tiếp xúc với không khí trong lành, hưng phấn đến mức co rụt lại, mở miệng.

Hai ngón tay thon dài của Cố Ngưng vừa chọc vào, Nhậm Sơ Tuyết nhanh chóng khó nhịn phát ra một tiếng rên rỉ thỏa mãn.

“Dâm đãng như vậy…

Nếu không thỏa mãn…

Không biết sẽ ra ngoài tìm bao nhiêu người để chịch em đây…”
Cố Ngưng lẩm bẩm, giống như bị ma ám càng thêm hung ác, đáy mắt phiếm hồng, trong đôi mắt xinh đẹp tràn đầy si mê và chiếm hữu. Đây là lần đầu tiên của Nhậm Sơ Tuyết, vườn hoa chật hẹp dưới thân mặc dù có nước dâm vừa mới chảy ra bôi trơn, nhưng vẫn chặt đến nỗi nửa bước khó đi.

Cơ thể bị dị vật xâm nhập và ma sát, người phụ nữ không chút tiếc nuối co rút vào ra đau nhói khiến cho khóe mắt cô hoen lệ, nhưng ở trong cảm giác đau đớn này lại xen lẫn khoái cảm bị cắm, điểm mẫn cảm bị người hoàn toàn khống chế, hai tầng cảm thụ vừa đau vừa sảng khoái tra tấn cô, cô cơ hồ là mang theo tiếng khóc nức nở hướng Cố Ngưng làm nũng:
“Ưm…

Chậm một chút… Đau…”
Mặt của cô đỏ lên, hơi nhếch miệng, một đôi mắt ứa ra hai hàng nước mắt trong veo, đầu vú màu hồng nhạt vì nứng mà đứng lên.

Bàn tay bất giác chạm vào cái cổ thon dài trơn bóng của Cố Ngưng, cả người gần như treo trên người Cố Ngưng.

Bình luận

Để lại bình luận