Chương 53

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 53

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Chính là vào lúc đó Nhậm Sơ Tuyết bắt đầu liên tiếp nằm mơ thấy ác mộng.

Có lúc trong giấc mơ cô thấy cô đang vui vẻ nghịch cát, thật vất vả mới đắp được một tòa thành cao lớn, nhưng rồi bỗng nhiên, không gian vang lên một tiếng thình thịch thật lớn, cát ở bên ngoài tòa thành của cô tuôn rơi, chảy xuống, mặc kệ cô có cố gắng như thế nào, vẫn không ngăn cản được tòa thành yếu ớt sụp đổ từng chút từng chút, cuối cùng trở thành năm bè bảy mảng, gió thổi qua, lập tức không còn gì nữa.

Lúc này nếu cô tỉnh lại, thỉnh thoảng sẽ nhìn thấy tiếng động inh tai kia đến từ cha hoặc mẹ hoặc bất cứ người nào quá tức giận không kìm chế lại nổi, đập nát bất cứ thứ gì trong tay có thể lấy được.

Cũng bao gồm giải thưởng đầu tiên cô nhận được ở trường – một con heo đất dễ thương.

Nhưng Nhậm Sơ Tuyết không dám nói gì, chỉ có nước mắt rơi lộp bộp không khống chế được, cô dùng tay áo lau nước mắt, nhưng thật kỳ quái, nước mắt sao càng lau càng nhiều, đến cuối cùng khiến tầm mắt của cô trở nên mơ hồ, cái gì cũng không thấy rõ.

Lúc này mẹ thường đóng sầm cửa lại rồi bỏ đi, ba thì không nói một tiếng nào chỉ ngồi hút thuốc.

Sơ Tuyết bé nhỏ chỉ vừa tròn bảy tuổi lẻ một tháng hít hít cái mũi, còn mặc áo ngủ gấu con, vụng về kéo cây chổi lớn và đồ hốt rác không thấp hơn mình bao nhiêu đến phòng khách, thay người lớn giải quyết đống lộn xộn mà họ đã gây ra.

Lúc này, cha sẽ đột nhiên ôm lấy cô, ghé vào tai cô lẩm bẩm những lời tràn ngập thù hận: ”
Bé con, tương lai sau này con lớn lên ngàn vạn lần đừng học theo mẹ của con, mỗi ngày chỉ biết đi ra ngoài dụ dỗ đàn ông làm gái điếm…

Con nhất định phải ngoan…

Phải nghe lời cha…

Sau này con sẽ không có mẹ nữa…

” Cô ngước đôi mắt ngây dại của bản thân lên, ngơ ngác nhìn cha mình.

Mặt của cha cô đỏ bừng, ánh mắt giống như bởi vì phẫn nộ bị máu nóng dồn hết lên mà biến thành màu đỏ trông vô cùng đáng sợ, cổ cũng nổi lên gân xanh, gắt gao trừng mắt nhìn chằm chằm vào cô, hút hết điếu thuốc này đến điếu thuốc khác, phun ra từng làn khói đặc sặc người, thật giống như đầu tàu bốc khói trong phim hoạt hình.

Quá đáng sợ.

Sơ Tuyết bé nhỏ bị khói thuốc hun, cảm thấy rất khó chịu, trong cổ họng ngứa ngáy, cô muốn trở về phòng, nhưng cha ôm cô rất chặt, vì thế Sơ Tuyết bé nhỏ đành phải cúi đầu không tình nguyện nghe cha mình nói về ”
Phiền não của người lớn
” mà cô căn bản không nghe hiểu.

Nhưng cũng may cuộc sống như vậy chỉ kéo dài hơn nửa năm, cặp vợ chồng oán hận lẫn nhau này cuối cùng cũng chịu buông tha cho nhau, cũng buông tha cho cô, một ngày trước sinh nhật tám tuổi của Nhậm Sơ Tuyết, bọn họ cuối cùng đã đi đến cục dân chính lần thứ hai, mang về một quyển sổ nhỏ màu xanh lá cây.

Mẹ không muốn mang theo đứa con này, thật ra cha cũng không muốn, ở trên tòa rống lên dựa vào cái gì, nhưng cuối cùng Nhậm Sơ Tuyết vẫn bị phán cho cha nuôi do ông ấy có điều kiện kinh tế tương đối tốt.

Có lẽ là ngã một lần khôn hơn một chút, đối tượng tái hôn sau đó của ba có khuôn mặt chỉ được cho là đường nét đoan chính, không khó coi, nhưng đương nhiên là không xinh đẹp và quyến rũ bằng người vợ đầu tiên giống như một con hồ ly.

Mẹ kế và cha của cô kết hôn được vài năm mà vẫn không có con, sau đó kiểm tra ra được là mẹ kế không thể sinh con, khi cô biết được chuyện này từ trong miệng thân thích, Nhậm Sơ Tuyết đã lên lớp bốn.

Nói không rõ ràng, tảng đá kia trong lòng cô không cao không thấp tựa như cuối cùng cũng rơi xuống đất. Điều mà trái tim sợ hãi sẽ không xảy ra.

Bình luận (0)

Để lại bình luận