Chương 107

“A a…

Lỗ dâm… Ưm a…

Là lỗ dâm muốn bị đâm…”

“Có thoải mái khi được đụ không?”

“A, thoải mái.”
Cố Ngưng bị thái độ cầu xin của cô làm cho vui thích, liền hôn cô, giọng nói lạnh lùng thường ngày nhuốm mùi dục vọng, lại có chút quyến rũ, ném cho cô một nhánh ô liu khen thưởng:
“Có muốn tôi đâm vào càng sâu càng sung sướng hơn không?”
Người thiếu nữ không kiên nhẫn, cô vặn vẹo cơ thể, tiếng khóc nức nở vang lên và nói:
“Muốn chị…

Cố Ngưng…

Em muốn chị…

Dùng sức… Đụ vào trong tử cung…”
Cơ thể thoáng cái lơ lửng giữa không trung, cô được người phụ nữ ôm vào lòng, hai tay cũng được dẫn dắt ôm lấy cổ đối phương, hai chân mềm nhũn buông thõng hai bên.

“A a…

Quá sâu… Ách a…

Không muốn…

Sắp chết…

Sắp bị đụ chết mất…

Cố Ngưng…

Cố Ngưng…

Chậm một chút…

Không được đâm vào sâu hơn nữa…

Bị đụ nát rồi…”
Dường như đỉnh đầu cô chính là mặt biển, cả người cô đều bị nhấn chìm, khoái cảm quá mức mãnh liệt, khiến cô cảm thấy mình sắp hít thở không thông, sắp tắt thở đến nơi, hai chân giãy đạp lung tung như người chết đuối.

Cô chỉ có thể liều mạng nắm lấy cọng rơm cứu mạng duy nhất, cố gắng bám vào người Cố Ngưng.

Nhưng tựa như đưa dê vào miệng hổ, rất thuận tiện cho người phụ nữ chạy nước rút cuối cùng, đụ đến mức nước dâm của cô phun tung tóe, cơ thể kịch liệt run rẩy thậm chí là co giật, cô thét chói tai đạt tới cao trào, nước mắt tuôn rơi, ướt đẫm gương mặt.

“Ừm…

Cố Ngưng, Cố Ngưng… Đến rồi…

A a!”
Nhưng theo sau là Cố Ngưng không thèm dừng lại, cứ tiếp tục chạy nước rút, hành lang còn đang trong dư vị của cơn cao trào, nó co rút lại, nhưng rồi vẫn bị người ta đụ thẳng vào cửa tử cung, một tiếng bành bạch vang lên làm tinh thần hăng hái tiếp tục đâm tới, cho đến khi đi vào một nơi nhỏ hẹp hơn, khiến cho người phụ nữ không thể nhúc nhích được dù chỉ là một chút, vách thịt bên trong siết chặt hơn nữa, mút vào mặt ngoài của dương vật, quấn quýt lấy nó, truyền đến khoái cảm.

“Oa oa…

Cố Ngưng chị, chị rút ra đi…

Nơi đó, nơi đó…

Chịu không nổi…

Rút ra ngoài đi…”
Khoái cảm của Cố Ngưng cũng đạt tới cực hạn,
“Ưm a…

Bên trong em bé thật thoải mái…

Thật chặt…”
Một dòng nước tình nóng bỏng phun ra, dọc theo ống chân không bên trong dương vật, bắn vào trong cơ thể Nhậm Sơ Tuyết.

“Oa oa…

Nóng quá…

Nóng quá…

Bụng căng quá…

Không ưm…

Lại muốn, lại muốn ra…”
Đôi mắt Nhậm Sơ Tuyết mông lung, hai mắt đẫm lệ mơ hồ bị Cố Ngưng đụ tới cao trào một lần nữa. —-Chuyện còn phiên ngoại siêu hot nữa nha mọi người Ngày Cố Ngưng gặp được Nhậm Sơ Tuyết, vốn là một ngày rất bình thường.

Một buổi chiều của hai năm trước.

Trường giáo dục đặc biệt thành phố Z, văn phòng ở lầu ba.

Tiếng sét đinh tai nhức óc vang lên ngay ở bên tai, bên ngoài cửa sổ, một tia chớp đánh tan bầu trời dày đặc mây đen, mưa to ào ào trút xuống, gió lớn thổi mạnh khiến cho ô của người đi đường ngã trái ngã phải, dưới màn mưa che khuất bầu trời, chỉ có thể lờ mờ thấy được bóng dáng mơ hồ của người đi đường đang chạy nhanh tìm chỗ trú mưa.

Xem ra bây giờ rất khó để trở về.

Cố Ngưng nhíu mày, nhìn ra ngoài cửa sổ, nghĩ như vậy.

“Cảm ơn cô đã luôn ủng hộ chúng tôi.

Cô Cố, ứng dụng do nhóm của cô thiết kế đã được dùng cho một số trẻ em khiếm thị.

Chúng tôi sẽ liên hệ với cô kịp thời nếu cô có bất kỳ câu hỏi nào…”
Một giọng nữ kéo Cố Ngưng đang lâm vào suy nghĩ trở về hiện thực.

“Ừ, nếu có vấn đề gì thì cứ liên lạc với chúng em.”
Cố Ngưng đóng tài liệu lại, thản nhiên đáp một tiếng.

Cô giáo ngồi đối diện cô ấy dường như phát hiện ra cô ấy đang lo lắng điều gì đó, vội nói:

Bình luận

Để lại bình luận