Chương 115

Hơn nữa người bạn trai này còn rất vô trách nhiệm, để cô một mình về trễ như vậy còn không tới đón cô.

Trong lòng Cố Ngưng hơi chua xót.

Có lẽ là bởi vì cao ngạo, có lẽ là bởi vì cái gì khác, cô ấy không muốn thừa nhận nguyên nhân, tóm lại, cuối cùng, Cố Ngưng khư khư cố chấp cắt đứt đoạn quan hệ này, thậm chí không cho đối phương cơ hội giải thích.

Huống hồ, cô ấy có thể đứng ở lập trường gì để giải thích?

Một đàn chị xa lạ, chưa từng gặp mặt?

Cố Ngưng cho rằng sau khi cắt đứt mối quan hệ, cuộc sống của cô ấy có thể nhanh chóng trở lại bình thường, nhưng hiện thực dường như hoàn toàn ngược lại.

Có một đoạn thời gian, cô ấy bắt đầu thường xuyên nhớ tới Nhậm Sơ Tuyết, nhớ tới lúc mới gặp, đuôi tóc đối phương nhỏ giọt nước thấm ướt vai, vẻ mặt khiến người ta trìu mến.

Nhớ tới sườn mặt trầm tĩnh của thiếu nữ khi đánh đàn dương cầm.

Nhớ tới đôi mắt hồ ly cong cong của thiếu nữ khi cười rộ lên.

Nhớ tới trong thư, thiếu nữ gọi cô ấy từng tiếng đàn chị…

Càng hỏng bét hơn nữa chính là, mỗi khi cô ấy nhớ tới, khóe miệng đều không nhịn được giương lên, trong lòng như là có hạt giống đang lặng lẽ nảy mầm, trong thoáng chốc, cô ấy tựa hồ có thể nghe được tiếng hạt giống vỡ vụn thanh thúy khi tách lớp da ra.

Cô ấy căn bản không khống chế được.

Lần đầu tiên trong đời, Cố Ngưng cảm thấy vấn đề trước mặt khó giải quyết đến mức cô ấy không giải quyết được.

Vì thế cuối cùng cô ấy hạ mình xin giúp đỡ từ người bạn học tâm lý học.

Bạn bè nghe xong lập tức hoang mang, giọng nữ ở đầu dây bên kia mang theo ý cười,
“Ừ, dù sao mùa xuân cũng tới, vạn vật sống lại, lại tới mùa động vật động dục – -”
Cố Ngưng lạnh giọng cắt đứt,
“Mạc Vấn Tư, tôi cúp máy liền đấy.”
Hình như là sợ cô ấy thật sự cúp điện thoại, giọng nữ ở bên kia đầu dây không trêu chọc cô ấy nữa, nghiêm túc bảo.

“Có một hiệu ứng trong tâm lý học được gọi là hiệu ứng Zeigarnik, có nghĩa là mọi người ấn tượng hơn với những thứ chưa được xử lý và những thứ đã được xử lý.”

“Đặt tình yêu, nghĩa là, một mối quan hệ không thể có được có thể đáng nhớ hơn. Đây là lý do tại sao nhiều người khó quên được người mình yêu, tình yêu thầm mến thời sinh viên.

Bởi vì họ không có được nó, họ nhớ càng kỹ càng sâu, tôi nghĩ cậu cũng có thể là bởi vì nguyên nhân này.”

“Đương nhiên, cũng có thể đơn thuần là hoa khôi trường đại học, Cố Ngưng, thật sự đã yêu người khác –”
Cố Ngưng cúp điện thoại.

Cô ấy nghĩ rằng cuối cùng cô ấy đã tìm ra lý do.

Nhưng chuyện yêu đương này, kỳ thật không hề có lý do.

Tựa như giờ phút này, người bên cạnh dựa vào tay vịn một hồi, tay vịn lạnh như băng làm cho cô khó chịu, tư thế này vô cùng không thoải mái, vì vậy thiếu nữ bên cạnh trong lúc ngủ mơ quyết định tìm nơi khác để dựa.

Cơ thể ngã trái ngã phải.

Cuối cùng tựa vào vai Cố Ngưng, Người phụ nữ có cơ bắp đầy đặn, bờ vai thon gọn, chiều cao cũng rất phù hợp, cô gái giống như con chim tìm về được tổ, luyến tiếc vỗ về.

Người thiếu nữ giống như chim quay về tìm được tổ, quyến luyến cọ cọ. Áo sơ mi mỏng manh bị gò má đối phương cọ xát, trong phút chốc, một dòng điện từ nơi bị cô cọ qua truyền đến, nhanh chóng lan tràn khắp toàn thân cô ấy.

Trái tim tê dại.

Bị dựa vào như vậy, cơ thể Cố Ngưng không được tự nhiên cứng đờ, không dám nhúc nhích.

Trong chốc lát, cô ấy không nghe thấy được gì, bên tai chỉ nghe thấy tiếng tim đập kịch liệt của mình.

Thật lâu sau, bốn phía yên tĩnh, Nhậm Sơ Tuyết cứ dựa vào vai cô ấy như vậy, mùi thơm ngọt ngào như kẹo đường trên người cô chui vào mũi cô ấy, còn không hề tự giác muốn chui vào lòng cô ấy.

Bình luận

Để lại bình luận