Chương 2

Minh Vân Tiếu tùy ý cân nhắc, mẫu hoàng phía dưới thân đang hỗn độn thở dốc, quần áo bị lột sạch, còn bản thân tân đế vẫn quần áo chỉnh trè.

Chờ cho tiên đế hồi phục lại tinh thần một chút, một bên vú tràn đầy đã dính đầy nước bọt cùng dấu răng của nữ nhi.

Thân thể trần trụi được bao trong vòng tay ấm áp nữ nhi.

Đôi tay đặt trên đầu vai, hai chân ôm lấy phần eo sườn, bộ dáng rõ ràng là cực kỳ dâm đãng.

Tiên đế vội vàng thu lại tứ chi, nhưng lại bị nữ nhi bóp eo một cái, cuối cùng vẫn là biến thành khóa ngồi trong lòng ngực nữ nhi.

Minh Vân Tiếu lười biếng không muốn cởi đồ, đưa tay đã tẩm dâm dược về phía trước, nâng lên đồi mu đầy đặn của nữ hoàng, hai ngón tay chen vào phía dưới làm lộ ra thịt môi non mềm.

Tiên đế rên rỉ căng thẳng không cách nào khép lại được bắp đùi, bị ngón tay của nữ nhi thọc mở hoa huyệt, vừa nóng lại ngứa.

Hoa huyệt bị đùa bỡn lập tức trào ra một cỗ xuân triều, thấm ướt cả quần lót dưới háng.

Minh Vân Tiếu đột ngột năm lấy âm đế giương cao của mẫu hoàng mà xoa nắn.

Minh Vân Tiếu liên tục hôn môi trấn an mẫu hoàng đang xấu hổ giận dữ, ngón tay trong mật đạo hẹp hòi liên tục chuyển động, mỗi chỗ đi qua đều dính đầy dược vật kích dục.

“Dừng tay….”

Tiên đế bị ngón tay chơi đến nỗi hai chân run run, nhục huyệt co rút lại, xấu hổ giận dữ muốn chết.

“Mẫu hoàng đừng vội, Tiếu Nhi liền tới đây!”

Minh Vân Tiếu móc ra được một cỗ xuân thủy, tùy tiện chạm đến đầu vú.

Nàng móc ra đũng quần dương vật thuộc về Thiên Càn, bẻ hai cánh mông phì nộn của mẫu hoàng chậm rãi đỉnh vào.

“Ô a a a, a ha ….”

Trúng phải dược vật, tiên đế bị hãm sâu trong tình dục căn bản vô pháp đẩy nữ nhi ra, chỉ có thể phí công chống tay lên bờ vai nữ nhi, hạ thân thì bị cự bổng kia một tấc lại một tấc chen vào chỗ sâu bên trong.

“Mẫu hoàng đừng khóc”

, Minh Vân Tiếu ôn nhu mà liếm đi nước mắt trên khoé mắt mẫu hoàng,

“Người vừa khóc, trong lòng Tiếu Nhi liền rất khó chịu..”

Tiên đế thở hổn hển căm tức nhìn nữ nhi làm bộ làm tịch trước mặt mình:

“Ngươi, ô …

Nghiệt súc….”

Đôi mắt ửng đỏ, rưng rưng của mẫu hoàng ở trong mắt Minh Vân Tiếu lại là yếu ớt cùng câu nhân, hoa huyệt còn không kiềm chế được, mút vào côn thịt của nàng.

Nàng cáo tội một tiếng, liền nắm chặt hai cánh mông thịt dùng sức mà thao lộng.

Thân thể hư không của Địa Khôn rốt cuộc vẫn là bị nữ nhi lấp đầy, nàng a ưm kêu.

Hoàn toàn mất đi khống chế, giống như đang cưỡi trên một con ngựa hoang không biết mệt mỏi là gì, hai đầu vú lắc lư trên dưới, đầu vú sưng kiều thỉnh thoảng cọ đến bầu ngực săn chắc của Thiên Càn.

Thậm chí còn cọ xát với đầu vú nho nhỏ nhưng cứng rắn nữ nhi, dâm loạn bất kham.

“Đừng, đừng cọ…..

A….

A…

Chịu không nổi…. ô a a a……..”

Tiên đế bị thao đến dục tiên dục tử, xuân triều ào ạt từ hoa huyệt tiết ra, bị cự bổng nữ nhi đâm đến tiếng nước vang lên nhóp nhép.

Bình luận

Để lại bình luận