Chương 87

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 87

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Nàng không ngừng hít hương thơm của Nữ hoàng, hai người cùng không ngừng hấp thu chất dịch của nhau.

Nữ hoàng căng đường đi chật hẹp ra, ép nàng hấp thu chất dịch, chẳng mấy chốc Ninh An đã cảm thấy toàn thân khô nóng, cúc huyệt căng đau cũng bắt đầu ngứa ngáy, mong được Nữ hoàng đưa đẩy.

Tất cả Khôn Trạch đều vậy ư?

Hay chỉ có mình nàng như thế?

Nữ hoàng không ngừng đưa đẩy xoa dịu cơn ngứa trong nàng, thậm chí sau đó cảm giác khó chịu vì bị dị vật xâm nhập lại trở nên sung sướng.

Tại sao lại như vậy?

Nàng dâm đãng vậy sao?

Eo của nàng bị Nữ hoàng giữ chặt, mỗi lần thúc vào, Nữ hoàng lại kéo nàng về sau, phía sau sâu hơn phía trước, cũng không cần lo lắng cho hài nhi trong bụng, hay nói cách khác Nữ hoàng có thể giải tỏa tất cả tinh lực.

Ninh An kiễng chân, đôi chân nõn nà căng thành đường thẳng, nàng cố gắng phối hợp với Nữ hoàng, nhưng theo từng cú nhấp của Nữ hoàng, cơn đê mê lan từ bụng dưới ra toàn cơ thể, khiến chân vốn đã căng cứng càng đứng không vững.

Nữ hoàng ấn eo Ninh An lại, cố định tiểu Đế Cơ đang uốn éo, ngón chân Ninh An bấu lấy mặt đất quá lâu nên đã ửng đỏ.

Nữ hoàng đau lòng liếm môi, xách người Ninh An khỏi mặt đất luôn.

Chân ngọc nõn nà của tiểu Đế Cơ không ngừng lắc lư theo biên độ ra vào của Nữ hoàng, mũi chân khó chịu đã được giải quyết, giờ đây khắp người chỉ còn lại cảm giác sung sướng.

Nơi kề cận của hai người không ngừng kéo ra những tia nước ướt át, sau đó lại hòa vào nhau, mật nước nơi cửa huyệt cũng dần chảy xuống dưới thân hai người tạo thành một vũng nhỏ.

Đối với Ninh An, đây là sung sướng mà cũng là cực hình.

Chí ít vào lúc này, nàng sẽ không phải nghĩ đến những luân thường đạo đức kia, nàng chỉ cần nằm trên bàn sách, chổng mông lên, để lộ cúc hoa quyến rũ mẫu thân của mình, rồi sau đó thư thái hưởng thụ.

Nhưng cơn đê mê mà cũng mệt mỏi này đã sắp ép nàng phát điên, giấy mỏng trong tay nàng bị vo viên nhàu nhĩ cũng giống hệt cơ thể nàng.

Nàng vô thức muốn tìm thứ gì đó để nắm, để có cảm giác an toàn, nhưng chỉ có thể bất lực vung hai tay trên mặt bàn trống không này.

“A, a…”

Trong tiếng rên rỉ của Ninh An, chỉ có Nữ hoàng mới biết nhìn Ninh An yếu đuối mong manh nhưng lại kiên cường ngoài sức tưởng tượng.

Lạc trong khoái cảm mâu thuẫn ấy, nữ nhi chỉ có thể cắn răng nhắm hai mắt đã đẫm lệ, phát ra những tiếng rên rỉ.

Nhưng nàng không biết, nàng càng như vậy thì Mẫu hoàng của nàng càng muốn dày vò nàng hơn, ép cái miệng nhỏ nhắn quật cười của nàng kêu ra tiếng.

Con mồi càng phản kháng thì mới càng thích thú.

Tiểu Đế cơ áp sát mông mình lên người Nữ hoàng, không chịu nổi dày vò tâm lý, nàng nắm chặt y phục, đau khổ chống đỡ.

Nhưng cuối cùng vẫn chỉ là vô ích, sung sướng nơi giao hoan như làn sóng xâm chiếm cơ thể nàng, cũng cuốn trôi lý trí của nàng.

Bình luận (0)

Để lại bình luận