Chương 92

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 92

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Mấy ngày rồi, có lẽ Mẫu hoàng đã phát hiện nàng mất tích, nếu có thể nhận cơ hội này xuất cung, bỏ lại sau đầu những lần hoan ái kia thì sẽ không ai phải gánh chịu tội danh.

Nàng mai danh ẩn tích, rời khỏi hoàng cung nơi nàng lớn lên này có lẽ mới là cách giải quyết tốt nhất.

Ninh An vừa nghĩ vừa xót xa, nếu làm vậy thật, e rằng sẽ mãi mãi không thể gặp lại Mẫu hoàng.

Ninh An ngồi trên sập ngẩn ngơ, không chú ý tiếng bước chân phía sau càng lúc càng gần, tận đến khí sát sau lưng nàng, nàng mới giật mình cảm thấy nguy hiểm, nhưng còn chưa kịp quay đầu thì một cái khăn ướt đã che kín mặt nàng.

Ninh An bị ghì xuống bàn, nàng cố gắng gạt bàn tay trên mặt mình ra, hai chân cũng không ngừng đạp loạn.

Ninh An dần mơ màng, hai tay cũng dần mất sức, gục xuống bàn, cả người trượt xuống, nhưng lập tức được người đằng sau ôm lấy.

Thái nữ vẫn nguyên nụ cười dịu dàng như bình thường, chỉ là mặt đỏ bừng vì hành động vừa rồi.

Thái nữ đỏ mặt nâng cằm Ninh An lên, trong mắt tràn ngập hưng phấn.

Thái nữ vuốt ve khuôn mặt của Ninh An, nghiêng người cọ lên:

“Ninh Nhi, muội phải là của ta.”

Trong mơ màng, Ninh An chỉ cảm thấu cả người bủn rủn, tiếng bánh xe và lay động lắc lư khiến nàng càng buồn nôn.

Cuối cùng khi xung quanh đã yên tĩnh lại, nàng phát hiện ngoại trừ lắc đầu thì cả người nàng không thể cử động.

Nàng lại bị bóng đè à?

Đây cũng không phải lần đầu tiên.

Nhưng khi nàng muốn ngủ tiếp thì cảm giác bị đâm xuyên bên dưới lập tức đánh thức nàng.

“Đừng mà, Mẫu hoàng.”

Ninh An vô thức kêu lên, bấy giờ mới nhận ra tình cảnh của bản thân, tứ chi của nàng đang bị trói chặt vào giường.

Y phục trên người nàng đã bị cởi sạch, mà người đang nằm trên người nàng lại chính là Đại Hoàng nữ luôn miệng nói muốn dẫn nàng xuất cung.

Cơn hoảng loạn ập tới nhanh như tốc độ mọc của cỏ dại, nàng bị Hoàng tỷ lừa…

Đại Hoàng tỷ trầm tĩnh lạnh lùng cũng mơ ước cơ thể của nàng.

“Giãy giụa làm gì, Ninh Nhi?

Chẳng phải tỷ tỷ đã đưa muội xuất cung rồi sao?”

Trong mắt Thái nữ lấp lánh ánh sáng, khóe miệng cũng nở một nụ cười vô cùng dịu dàng mà Ninh An chưa bao giờ thấy.

Có phải nàng nên ở lại trong cung?

Nhưng bây giờ hối hận đã muộn rồi, Đại Hoàng nữ đã đè lên người nàng, vòng eo thon nhỏ không ngừng lắc lư trên người nàng, nhưng Đại Hoàng nữ đang hưng phấn lập tức nhận ra có vấn đề, trên người Ninh An có mùi của Nữ hoàng, nhưng cũng chỉ là mùi thôi, Nữ hoàng không lưu lại ấn ký trên người Ninh An.

“Mẫu hoàng không đánh dấu vĩnh viễn muội, người thương muội thật đó, Ninh Nhi.”

Đại Hoàng nữ luôn lạnh lùng đột nhiên bật cười, dù ai nhìn thấy cũng lấy làm lạ.

Ninh An hoảng sợ giãy giụa muốn thoát nhưng lại bị dây thừng trói chặt trên giường không thể động đậy. .

Hình như Thái nữ rất thích bộ dạng này của nàng, thúc mạnh vào nàng, sau đó bắt đầu đưa đẩy.

Bình luận (0)

Để lại bình luận