Chương 102

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 102

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Hoàng hậu quay lưng lại, ngồi một bên thở dốc.

Tại sao Ninh An lại toả tín hương?

Nàng phải xem xem, đúng, vì để tốt cho Ninh Nhi, nàng phải nhìn xem.

Tiểu Đế Cơ nhíu mày, mặt ửng hồng, ánh trăng chiếu rọi như phủ lên người nàng một tầng sương trắng mông lung, trên làn da trắng đổ một lớp mồ hôi trong suốt mướt mượt, loá mắt giữa trời đêm.

“A…”

Ninh An giật mình tỉnh, sau gáy đau đớn, hương quế nồng đậm thâm nhập vào cơ thể nàng.

Nàng hoảng sợ quay đầu lại, phát hiện Hoàng hậu đang cắn lên ấn ký của nàng, tất nhiên hai Khôn Trạch không thể ràng buộc đánh dấu, nhưng tín hương của hai người nhanh chóng hoà quyện lại, tiến vào cơ thể tiểu Đế Cơ.

“Hoàng hậu nương nương?”

Ninh An kinh hãi kêu lên, thậm chí nàng còn nghi ngờ đây có phải chỉ là một giấc mộng hoang đường vì đả kích ban sáng, hai chữ mang theo nỗi kinh sợ, hoài nghi, thống khổ, nhưng vẫn không ngăn được động tác của Hoàng hậu.

Không cần người dạy, Hoàng hậu đã vòi tay vào quần trong của Ninh An, hai cánh bướm non mềm đã ướt át.

Hoàng hậu chạm vào, giày vò vân vê nơi đó, vạch ra bướm nhỏ phấn hồng bên trong.

Hoàng hậu nhìn thấy cảnh này thì càng cắn mạnh hơn, khiến tiểu Đế Cơ thét lên vì đau đớn, không chú ý tới hành động của Hoàng hậu.

Hoàng hậu rất giản dị, cài trang sức ít nhất có thể, tất nhiên tay cũng không đeo món đồ trang sức nào, ngón tay nương theo ái dịch trượt vào, chỉ với một ngón tay, Hoàng hậu đã cảm nhận mình bị hút chặt lấy, xúc cảm ướt át nóng bỏng bên trong kích thích nàng không ngừng khám phá.

Hoàng hậu cũng biết cái miệng nhỏ này không chỉ có vậy, nàng lại thêm một ngón vào, hai ngón tay cùng khai phá Ninh An, đi sâu vào bên trong, móc ngoáy moi đào.

Ninh An bị giày vò tỉnh lại từ trong mộng, nàng còn chưa kịp nhận ra Hoàng hậu đang làm gì thì ngón tay kia đã xuyên qua cơ thể nàng, chạm tới nơi mẫn cảm.

“Hoàng hậu nương nương, khó chịu quá, dừng lại đi mà.”

Ninh An thở hổn hển.

Nàng không hiểu.

Nàng, nàng và Hoàng hậu đương triều đang giao hoan ư?

Nhưng hai người đều là Khôn Trạch mà?

Nghe thấy tiếng la của Ninh An, Hoàng hậu đã tỉnh táo lại phần nào, thân là mẫu thân, Hoàng hậu hổ thẹn vô cùng, nàng bị sắc dục mê hoặc, dùng thân phận của mình lừa tiểu Đế Cơ tới, toả mãn dục vọng của mình.

Nhưng thật sự nàng không biết tại sao mình lại như vậy, như thể đột nhiên đánh mất lý trí, nhào tới nữ nhi của tri kỷ.

Song, thời gian tỉnh táo chẳng kéo dài được bao lâu, hương lan thảo ập tới lại thôi thúc nàng tiếp túc.

Chuyện này…

Dù sao cũng đã thế này rồi, nàng không thể quay đầu được nữa. Ánh trăng sáng tỏ xuyên qua mây đen, chiếu lên hai con người đang ái ân trong phòng, mồ hôi trong suốt rịn khắp cơ thể trắng muốt, toả ra ánh sáng loá mắt.

Hai người tắm mình trong ánh trăng, quấn quýt phát ra tiếng nước ướt át.

Ban đầu chỉ là một ngón tay, nhưng sau khi hai ngón cắm vào, tiểu Đế Cơ đang mơ màng đã không nhịn được bật ra tiếng rên rỉ, ôm chặt lấy eo Hoàng hậu, mím môi rúc trong lòng Hoàng hậu.

Bình luận (0)

Để lại bình luận