Chương 113

Nhìn biểu cảm mừng rỡ của Hoàng hậu, Nữ hoàng nghiến răng nghiến lợi.

Nữ hoàng nhìn Hoàng hậu, lập tức kéo Ninh An vào lòng, thay vì ôm nàng đi ra ngoài thì lại đẩy nàng ngã xuống giường.

“Nhìn ta cái gì?

Ninh Nhi nói không muốn đi chứ có nói ta phải đi đâu.”

Nữ hoàng cởi giày vớ, xoay người lên giường theo.

Ninh An lập tức bị kẹp giữa hai người.

Hai người cách nàng nhìn nhau, phả hơi thở ấm nóng vào tai nàng.

Gió lạnh ngày thu đã bị rèm cửa ngăn lại, trong chăn bông mềm mại có ba con người đang rực cháy bừng bừng, hương thơm của hai người quyện với mùi tín hương, khiến người ta ngửi mà choáng váng.

Đôi bên giằng co mãi, nhưng trong khi Nữ hoàng còn đang thích ứng với nhiệt độ đột nhiên tăng vọt này, Hoàng hậu trong y phục nửa kín nửa hở đột nhiên xoay người ngồi lên Ninh An.

Nữ hoàng kinh ngạc trợn tròn mắt, đây là Hoàng hậu mà ngài biết sao?

Hoàng hậu không nói một lời đã cưỡi lên người Ninh An, tiện tay đậy một mảnh vải lên mái tóc rối bời của nàng, ánh hoàng hôn xuyên qua cửa sổ, chiếu lên khóe miệng nàng, mái tóc, khuôn mặt, phủ lên y phục xộc xệch một lớp giáp vàng.

Có lẽ tự biết mình hơi quá đáng, nàng bèn cúi đầu để người kia không nhìn ra sắc mặt của mình.

Nhưng hai người lại không thể ngờ, lúc này Ninh An nhìn Hoàng hậu đội vải trắng bàng bạc lên đầu mình thì vô thức ngẩn ngơ.

“Ngày nàng gả vào nhà đế vương là ngày như nào?”

Ngày ấy tất nhiên không xuề xòa đơn giản như này, mũ phượng áo đỏ, dát vàng khảm ngọc, nhưng dù nàng có tưởng tượng thế nào thì cũng không đẹp đẽ lung linh được như ngày hôm nay nàng nhìn thấy.

Khi hai người chăm chú nhìn nhau, Hoàng hậu bò lên thân tiểu Đế Cơ của mình lập tức cúi đầu đưa đẩy, miệng ngọt hồng phấn của hai người lại bện vào nhau.

Mà để làm ra động tác vừa rồi, nàng đã dốc toàn lực, sau đó thậm chí nàng còn không dám ngẩng đầu lên, nhưng vẫn nhìn đăm đăm nơi hai người kết hợp.

Nữ hoàng bị cướp người thương cũng bắt đầu hoàn hồn, nhưng tiểu Đế Cơ một tay che miệng, gò má ửng hồng thì cũng chỉ có thể nắm chặt tay của nàng, hôn sâu.

Tay của Nữ hoàng mò tới vú của tiểu Đế Cơ, bồng đào non nớt lập tức bị Nữ hoàng giày vò.

Tiểu Đế Cơ mơ màng bị hai người xoa thành bột nhão, mà Hoàng hậu khi nhìn thấy động tác của Nữ hoàng thì cũng bắt đầu lắc người mạnh hơn, đồng thời cũng rút tay ra vân vê hột le mẫn cảm nhất.

Chẳng mấy chốc Ninh An đã không chịu được, quá nhiều, quá dâm loạn.

Nữ hoàng không cam lòng yếu thế ghé tới tai nàng, khi hơi thở của người phả vào, toàn thân nàng run lên, khơi gợi dục vọng trong nàng, cơ thể càng thêm mẫn cảm.

Nữ hoàng cắn vành tai của nàng, cùng lúc đó bàn tay đùa nghịch núm vú cũng chưa hề dừng lại.

Mà càng không cần phải nói tới vị trí mẫn cảm nhất dưới thân đang bị Hoàng hậu khống chế, chỉ một nén hương qua đi, kỹ thuật của Hoàng hậu đã càng điêu luyện hơn.

Bình luận

Để lại bình luận