Chương 48

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 48

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Lúc mới bắt đầu Diêu Cát mỗi ngày sai người đi hỏi một lần y có biết không biết sai hay không, ai ngờ đệ tử phái đi trở về bẩm báo, Diêu Lan Ca giống như là dự định ở lâu dài ở Tà Ưu Sơn, chặt một vài cây cổ thụ để xây dựng một ngôi nhà gỗ nhỏ, thu thập năng lượng từ các loại quả mọng rau dại sống được trong điều kiện cực lạnh. Y ở cắm rễ trên ngọn núi này, không muốn cùng đám người Linh Hư tông kia hao tổn.

Diêu Cát cơ hồ bị tin tức đệ tử mang về tức chết, mấy tháng sau không bao giờ phái người đi tìm hiểu nữa, lại rút hết đệ tử trông coi ở phụ cận Tà Ưu sơn, dù sao không cần hắn bức bách, Diêu Lan Ca cũng phải ở lại Tà Ưu Sơn dùng hành vi phản kháng không tiếng động.

Cuối cùng Diêu Cát sai người chuyển lời cho Diêu Lan Ca, khi nào y nghĩ rõ ràng, tự mình đến quỳ xuống nhận sai với các vị môn chủ. Diêu Lan Ca ở trên ngọn núi tất cả đều là lông ngỗng và tuyết bay này, bắt đầu cuộc sống khô khan mỗi ngày thiền định tu luyện cùng nhớ nhung Cơ Quyện Tửu.

Trong lúc đó không ít người đã từng đến thăm y, Giản Mạc Tư nói với y, “Hiện giờ đệ tử cũng có giới tiêu cốt, luận thiên tư cùng thực lực đều là kiệt xuất của Linh Hư tông. Tiên quân hãy quên Cơ Quyện Tửu, thu ta làm đồ đệ, ngươi vẫn là Ngâm Phong Quân mà người người kính ngưỡng.”

Diêu Lan Ca liếc hắn một cái, mặc cho mấy con bạch thương điểu đặc trưng của Tà Ưu Sơn bay tới mổ quả mọng trong lòng bàn tay, “Ngươi bái người khác làm thầy đi, không cần phải lãng phí thời gian ở trên người ta.”

Giản Mạc Tư không cam lòng nói, “Đệ tử có điểm nào kém yêu nghiệt kia? Vì sao tiên quân lại cố chấp như vậy?”

Chuyện giữa hai người nói nhiều thật vô ích với người khác, Diêu Lan Ca giống như là hồi tưởng lại một số trải nghiệm trước kia ở cùng một chỗ với Cơ Quyện Tửu, buồn bã nói, “Bản thân hắn là tồn tại độc nhất vô nhị, ngươi và hắn so với nhau không có ý nghĩa. Trở về hảo hảo tu tập đi, ngươi căn cơ tốt, tương lai sẽ ở tu đạo giới sẽ đột phá thiên địa của bản thân.”

Giản Mạc Tư tức giận rời đi, nếu đã khuyên nhủ đối phương không được, hắn quyết định trước tiên dốc lòng tu luyện tạo tiếng vang lớn, đợi đến khi hắn công thành danh toại, cũng không tin tiên quân còn có thể thờ ơ với hắn.

Sau đó Giang Lạc Uyên cũng đến thăm y, nhưng hắn không khuyên Diêu Lan Ca nhận sai, mà đơn thuần cho rằng Diêu Lan Ca đối với đồ đệ của mình thật tốt.

Mỗi lần tới Giang Lạc Uyên đều mang theo đồ ăn nhẹ cùng rượu, Diêu Lan Ca khó hiểu, dù sao trước kia hai người không có giao điểm gì, “Vì sao ngươi lại quan tâm ta như vậy? ”

Giang Lạc Uyên gãi gãi đầu nói, “Đệ tử ngưỡng mộ Cơ sư huynh, mà người là ân sư của hắn, lúc hắn không có ở đây đệ tử đương nhiên phải thay hắn chiếu cố người. Đợi đến sau này nếu như gặp lại Cơ sư huynh, đệ tử cũng có thể đối với hắn có một lời giải thích.”

Diêu Cận Ca rốt cục hiểu được, tình địch mình vẫn cho là, kỳ thật bất quá chỉ là một tiểu sư đệ sùng bái Cơ Quyện Tửu, đối với Cơ Quyện Tửu không có tâm tư dư thừa, chỉ là đơn thuần bởi vì ngưỡng mộ cho nên muốn thân cận.

Bình luận (0)

Để lại bình luận