Chương 57

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 57

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Lúc trước tấn công vào Mạn Kính Sơn, Cơ Quyện Tửu giết người đến mức nhập ma, bóp cổ Hình Trạm Trần muốn cắt đứt huyết mạch cuối cùng của Hình Tuế, là Chúc Vãn Tần gắt gao ôm tay hắn làm cho hắn tỉnh táo lại, tiếp theo mới có hồi tâm chuyển ý của hai người phía sau.

Chúc Vãn Tầm vốn tưởng rằng rốt cuộc cũng có cơ hội tiếp cận mỹ nhân đã khao khát nhiều năm, lại không nghĩ tới sau khi hắn biểu lộ tâm ý, Hình Trạm Trần ấp úng nói cho hắn biết hắn đã có người mình thích, người nọ chính là Cơ Quyện Tửu.

Cơ Quyện Tửu không hiểu suy nghĩ của Chúc Vãn Tầm, nếu Diêu Lan Ca không thích hắn, cho dù hắn không được đối phương tiếp nhận, cũng tuyệt đối sẽ không đem cơ hội thân cận chắp tay nhường cho người khác.

Nhưng hiện tại hắn không có quá nhiều tâm tư, thu bình thuốc vào trong tay áo, nhấc chân đi về phía trước.

Chúc Vãn Tầm nhìn hắn lại chạy về phía Yên Dung điện, nhịn không được cao giọng hỏi hắn, “Sư tôn kia thật sự tốt như vậy sao? Ngươi lén làm nhiều việc cho y, nhưng y lại chán ghét ngươi, ngươi có cảm thấy đáng giá không?”

Bước chân Cơ Quyện Tửu dừng lại, theo bản năng giơ tay sờ ngực, xoay người nghiêm túc trả lời câu hỏi này, “Ta đi tới Ma Vực làm hết thảy đều là vì y, cho tới bây giờ đều đáng giá.”

Cửa sổ và cửa ra vào điện Yên Dung bị Cơ Quyện Tửu thiết lập cấm chế, Diêu Lan Ca phá giải không được, liền như trút giận vung kiếm, vô ích chém xuống kết giờ ở cửa.

Khi Cơ Quyện Tửu tới, lòng bàn tay phải của y đã bị chuôi kiếm mài chảy máu, lại còn muốn hướng kết giới kia công kích, phảng phất chỉ cần y chém đủ nhiều, là có thể đả thương chủ nhân thiết lập đạo cấm chế này.

Cơ Quyệnm Tửu mạnh mẽ cướp đi Diệu Tình Kiếm ném trên mặt đất, ôm Diêu Lan Ca vào trong ngực chăm chú nhìn máu tươi trên tay phải của y.

Hắn biết đối phương cố chấp, cho nên mới không tuân lệnh phụ thân, cùng hắn ký kết song tu chi ước, cho nên mới có Tà Ưu Sơn hai trăm năm, cho nên hiện tại mới liều mạng muốn chạy trốn hắn. Sự cố chấp của Diêu Lan Ca đôi khi làm cho hắn vui mừng, đôi khi làm cho hắn chán ghét nó.

Cơ Quyện Tửu trầm mặc dùng tay áo lau sạch vết máu kia, nghiêng mặt nhìn Diêu Lan Ca. Diêu Lan Ca cho rằng hắn sẽ lộ ra vẻ mặt khổ sở, hoặc bắt đầu tức giận vì đã cạn kiệt sự kiên nhẫn, đối phương lại thản nhiên mở miệng nói, “Nếu sư tôn không nghe lời như vậy, vậy thì treo lên đi.”

Thị nữ ngoài cửa hầu hạ tìm cho hắn mấy sợi dây thừng màu vàng, Cơ Quyện Tửu nắm lấy cằm Diêu Lan Ca để cho y nhìn sang, “Sư tôn còn nhớ rõ đây là cái gì không?”

Diêu Lan Ca làm sao lại không nhớ rõ, đây là Chiết Mai Tác, một đoạn hồi ức trong quá khứ bị câu ra, làm cho y thập phần kháng cự, lần duy nhất Cơ Quyện Tửu dùng thứ này để ép buộc y.

Y đẩy Cơ Quyện Tửu ra tránh ra sau, lại bị Cơ Quyện Tửu kéo tới quấn quanh cổ tay và mắt cá chân. Bốn cây Chiết Mai Tác này đặc biệt dài, đầu kia bám vào ma khí của Cơ Quyện Tửu đánh lên, giống như mũi tên bay về phía vách tường hai bên, đóng đinh vào tường gạch vững vàng khảm ở bên trong.

Bình luận (0)

Để lại bình luận