Chương 71

Rối rắm nửa ngày sau, y đi ra ngoài điện hỏi hai thị nữ canh giữ ở bên ngoài, “Các ngươi… Có thể tìm cho ta một cái áo lụa không?”

Hai thị nữ nhìn nhau, người cao hơn gật đầu. . Thị nữ ở cửa xa xa nhìn thấy Cơ Quyện Tửu từ hành lang đi tới, vội vàng thò đầu vào nhắc nhở người bên trong, “Công tử, Ma Tôn đến.”

Sau bình phong, Diêu Lan Ca thắt chặt sa y trên người, sa trắng trong suốt mặc trên người có một cỗ ý tứ muốn che đậy, chất liệu trơn bóng phác họa ra đường cong nhấp nhô của thân thể, bên trong mỗi tấc da thịt đều có thể nhìn thoáng qua.

Diêu Lan Ca cảm thấy mình thật sự là điên rồi, cư nhiên sẽ mặc loại y phục này trên người để quyến rũ Cơ Quyện Tửu, nhưng hiện tại mũi tên ở trên dây không thể không phát, y không có nhiều thời gian để hối hận, nhấc chân ngồi vào trong thùng tắm, để cho nước ấm thấm ướt sa y trắng trên người.

Cơ Quyện Tửu sau khi vào điện phát hiện Diêu Lan Ca hôm nay không cuộn tròn trên giường, đang cảm thấy kỳ quái, phía sau bình phong bên kia đại điện đột nhiên truyền đến một tiếng kêu đau đớn.

Cơ Quyện Tửu đi về phía bên kia hai bước, “Sư tôn?”

Sau bình phong truyền đến tiếng nước bắn, Diêu Lan Ca chần chờ nói, “Ta không sao, ngồi lâu chân tê, đứng không dậy được.”

Cơ Quyện Tửu không suy nghĩ nhiều, hỏi y “Muốn ta ôm người ra sao?”

Những lời này này đánh trúng tâm lý của Diêu Lan Ca, y làm bộ bình tĩnh nói, “Được.”

Sau khi Cơ Quyện Tửu đi tới bình phong, sa y bị nước ấm thấm ướt dán lên người Diêu Lan Ca, hắn nhất thời không nhìn ra. Thẳng đến khi đưa tay ôm ngang Diêu Lan Ca từ trong thùng tắm, xúc cảm trơn nhẵn trên tay mới làm cho hắn phát hiện sư tôn thế nhưng mặc một bộ sa y trắng trên người.

Đặt Diêu Lan Ca ở bên giường, Cơ Quyện Tửu lau cơ thể y bằng một chiếc khăn tay gấm, sa y dán lên làn da ẩm ướt như ẩn như hiện, dáng người vốn đã quyến rũ người khác có thêm một tầng ý tứ dụ dỗ mông lung.

Khăn gấm lướt qua cổ, ngực và bụng đối phương, ánh mắt Cơ Quyện Tửu cũng xẹt qua từng tấc da thịt dưới lòng bàn tay, cuối cùng rơi vào thanh thịt nửa cứng giữa hai chân. Hắn nhớ rõ trước kia sư tôn thập phần kháng cự bị hắn đụng chạm, thường xuyên là hắn đã thao vào trong thân thể đối phương, cây gậy thịt kia còn yếu ớt lôi kéo.

Hôm nay bất quá là lau thân thể một lần, vì sao sư tôn lại dễ dàng sinh ra phản ứng như vậy?

Cơ Quyện Tửu nhìn chằm chằm chỗ riêng tư của y nửa ngày, Diêu Lan Ca đỏ mặt, lại có loại cảm giác hưng phấn mơ hồ, y nhắc nhở, “Phía sau không cần lau sao?”

Cơ Quyện Tửu giương mắt, Diêu Lan Ca không dám đối mắt nhìn hắn tránh né chung quanh.

Hắn đại khái đoán được đối phương hôm nay vì sao chủ động như vậy, nhếch môi cười nói, “Đương nhiên muốn.”

Diêu Lan Ca xoay người ngoan ngoãn nằm sấp trên giường, tấm lụa mỏng trong suốt bao trùm tấm lưng bóng loáng cùng cái mông vểnh lên, Cơ Quyện Tửu ngồi ở phía sau y, từ góc nhìn này mơ hồ có thể nhìn thấy hậu huyệt giấu ở giữa cánh mông.

Cơ Quyện Tửu dứt khoát ném khăn gấm xuống, đưa tay vuốt ve mông từ sau lưng Diêu Lan Ca, dùng bàn tay to nhào nặn bờ mông mềm mại.

Bình luận

Để lại bình luận