Chương 79

Nếu như thích nhưng không thể ở cùng một chỗ, vậy thì nghĩ biện pháp để cho đối phương sống tốt hơn, cho dù người cho đối phương hạnh phúc không phải là mình, nhưng vậy thì thế nào, chỉ cần y có thể cảm thấy vui vẻ là được rồi.

Mãi về sau Cơ Quyện Tửu mới hiểu được đạo lý này, hắn biết mình trốn không thoát vận mệnh tất tử, cũng biết Diêu Lan Ca nguyện ý cùng hắn chết, nhưng hắn không muốn để đối phương chôn cùng.

Kiếm tu nhân tộc có ba bốn trăm năm tuổi thọ, Diêu Lan Ca hoàn toàn có thời gian gặp được càng nhiều người càng nhiều chuyện, chỉ cần y còn sống, liền có cơ hội bắt đầu cuộc sống mới, mà không phải bồi hắn thê thảm ở trên chiến trường hy sinh mạng sống, rơi vào kết cục chết không có chỗ chôn. Sư tôn tốt như vậy, đây không phải là kết cục cuối cùng của y.

Cơ Quyện Tửu cho rằng mọi chuyện đều nằm trong kế hoạch của mình, mọi chuyện đều sẽ dựa theo dự đoán của hắn tiến hành, nhưng hắn quên suy nghĩ, nếu Diêu Lan Ca thủy chung không quên được hắn sẽ như thế nào.

Nếu như hắn biết Diêu Lan Ca hiện giờ sống không bằng chết, hắn có hối hận không cho đối phương chết cùng hắn hay không. Cơ Quyện Tửu muốn Diêu Lan Ca đáp ứng hắn, thử sống một cuộc sống mới, mười năm qua Diêu Lan Ca cố gắng làm, nhưng y chỉ làm được sống tiếp, chứ không thể bắt đầu cuộc sống mới.

Y thường hoài nghi mình có thể rút ra Diệu Tình Kiếm vào một đêm khuya nào đó hay không, còn sống khiến y không chịu nổi nỗi nhớ nhung cùng cô độc. Độc Trung đi theo Cơ Quyện Tửu.

Một ngày Hình Trạm Trần đột nhiên đẩy cửa Yên Dung điện ra, thần sắc cổ quái nói với Diêu Lan Ca, cậu ta và Chúc Vãn Tầm muốn đi thăm Thanh Nguyệt tán nhân, hỏi Diêu Lan Ca có muốn cùng đi hay không. Hình Trạm Trần dù sao cũng là tâm tính tiểu hài tử, thích loại tình cảm này tới nhanh cũng nhanh.

Cái chết của Cơ Quyện Tửu khiến cậu khóc rống mấy tháng, nhưng sau đó dưới sự chiếu cố và quan tâm tỉ mỉ của Chúc Vãn Tìm một lần nữa nhặt lên hy vọng cuộc sống, nghiêm túc xử lý toàn bộ ma vực mà Cơ Quyện Tửu để lại cho mình.

Hiện tại cậu đã cùng Chúc Vãn Tầm tình đầu ý hợp, Cơ Quyện Tửu trở thành một đoạn quá khứ thỉnh thoảng lấy ra trân trọng. Thanh Nguyệt tán nhân là ân nhân cứu tính mạng cha mẹ Diêu Lan Ca, dù sao hiện tại y cũng không biết mỗi ngày nên làm gì, vì thế đáp ứng cùng bọn họ đi qua, chỉ coi như giết thời gian.

Đến Xích Hoa trấn, Diêu Lan Ca phát giác khách nhân hôm nay tới thăm Thanh Nguyệt tán nhân đặc biệt nhiều. Không chỉ có Diêu Cát, Liễu Tuệ, Giang Lạc Uyên đều tới, còn có mấy vị lão bằng hữu đạo hạnh cao thâm có thâm niên của phụ thân, cùng với Giản Mạc Tư sau khi thoát chết trong gang tấc, Giản Di phụ tử dưới môn hạ Diêu Cát.

Một đám người cùng Thanh Nguyệt tán nhân đi dạo ở hậu viện, vừa vặn dương xuân tam nguyệt hậu viện một mảng lớn hoa đào nở rộ.

Thanh Nguyệt tán nhân cố ý gọi Diêu Lan Ca đến bên người, không biết vì cái gì, cách nhiều năm đột nhiên lại nhắc tới Cơ Quyện Tửu. Thanh Nguyệt tán nhân hỏi, “Hậu sinh, ma thú đều có nguyên hình, cho dù là nửa người bán ma cũng có. Nguyên hình của A Tầm là đại bàng, nguyên hình của A Trần là minh tu điểu, ngươi có biết nguyên hình của tình nhân lúc trước là gì không?”

Bình luận

Để lại bình luận