Chương 19

: Đại thiếu gia phú hào vì sắc về nhà lấy 200 triệu, Lạc Minh hóa thân thành O cấp cao hẹn gặp ở khách sạn (phần 2)

“Bố, chưa đủ.”

Tiêu Trình Hi nhét gối vào trong ngực, nói: “Gần đây đầu tư vài bộ phim điện ảnh truyền hình, không có tiền… Hay là con qua phòng bên hỏi anh của bố đi, lấy tờ giấy tới bố viết giấy nợ cho con.”

“A.” Tiêu Trạch đành phải chạy về phía thư phòng.

Ngay khi Tiêu Trình Hi viết xong giấy nợ, mẹ Triệu Trúc từ trong phòng tắm đi ra.

“Khó khăn lắm mới được nghỉ ngơi, không cùng bạn học ở bên ngoài chơi, chạy về nhà làm gì?” Triệu Trúc hỏi: “Không hòa đồng cũng không tốt.”

“Mẹ.”

Tiêu Trạch nín thở trong phút chốc, hắn quanh năm không ở cùng một chỗ với bố mẹ, nhưng bố mẹ đối với hắn đều rất thân thiện yêu thương, hắn ngược lại không đến mức sợ bọn họ.

Nét mặt của hắn có thay đổi, là bởi vì mẹ hắn là Alpha đỉnh cấp cấp SSS+, hắn chỉ là một A nho nhỏ cấp S, ở trước mặt bà sẽ khó tránh khỏi có chút không thở nổi.

Triệu Trúc ngồi xuống bên cạnh Tiêu Trình Hi, cầm lấy tờ giấy nợ nhìn thoáng qua.

”Mua đồ cho tình nhân nhỏ của con?” Triệu Trúc nhướng mày.

Tiêu Trạch bị vạch trần xấu hổ cười cười.

“Tình nhân nhỏ kia của con tên là Lạc Phồn phải không?” Tiêu Trình Hi cười nham hiểm: “Không phải cậu ấy là vị hôn phu của Lục Dập Phong sao? Tiểu Lục ưu tú hơn con nhiều lắm, con vẫn nên từ bỏ đi.”

Ngực bị đâm một đao, Tiêu Trạch vội vàng cười khổ giải thích: “Không phải cậu ấy, con từ bỏ rồi.”

Triệu Trúc nói: “Ai nói thằng nhóc Lục Dập Phong kia ưu tú hơn Tiêu Trạch nhà chúng ta? Trái phải chẳng qua chỉ là thiên phú Alpha mà thôi, A Trạch của chúng ta có thiên phú S, chỉ cần về sau nỗ lực một chút, khẳng định là sẽ mạnh hơn cậu ấy.”

“Thế nhưng A Trạch nhà chúng ta không chịu cố gắng, nó ngay cả học tập cũng ngại khổ, khi còn bé làm bài tập còn phải có em ở bên cạnh cầm gậy hù dọa, lớn lên liền dùng tiền tìm người khác viết hộ chứ đừng nói rèn luyện tố chất thân thể.” Tiêu Trình Hi buồn bã ỉu xìu nhìn như vô tâm nhưng lại nói lời đau lòng nhất.

Tiêu Trạch xụ mặt muốn thừa dịp bọn họ không chú ý, lén chạy.

Ánh mắt Triệu Trúc run lên, giải phóng pheromone ra ngoài, đè lên người Tiêu Trạch, trong nháy mắt bảo hắn nằm sấp xuống đất, bò cũng không dậy nổi.

”Đừng vội đi, nói cho mẹ biết, lúc này lại tìm thấy cái dạng gì? Mở miệng liền hỏi tên ngốc nhà con hai trăm triệu, còn có thể bảo mẹ cam tâm tình nguyện chạy về nhà lấy tiền, cũng không đơn giản đâu.”

“Anh ấy tự mình gây dựng sự nghiệp, là hạng mục mới cần tiền, không phải bản thân anh ấy cần. Anh ấy không tìm được đầu tư, con muốn giúp anh ấy.” Tiêu Trạch liều mạng muốn đứng lên, nhưng pheromone đặt ở trên người hắn tựa như đá tảng nặng chừng trăm cân.

________________

Bình luận

Để lại bình luận