Chương 73

: Nụ hôn tạm biệt ánh trăng sáng, pheromone của Omega và Alpha giao hòa (phần 5)

“Cậu đã tìm đối tượng chưa?” Trong ấn tượng của anh, Kiều Quý vẫn luôn lẻ loi trơ trọi một mình, nhưng giữa bọn họ có mấy khoảng thời gian rất dài, ví dụ như lúc anh đi quân khu, hay ví dụ như lần này hào hứng bừng bừng đi du lịch một năm.

”Đã tìm rồi.”

Lạc Minh gật đầu một cái, có chút chua xót ừ một tiếng.

“Là kiểu người thế nào?”

“Có lẽ còn tệ hơn cậu rất nhiều.”

Lạc Minh nở nụ cười: “Vậy làm sao cậu còn có thể coi trọng bọn họ, bọn họ hẳn là Omega? Hoặc là mấy cô gái nhỏ xinh đẹp nhỉ?”

Alpha tao nhã ôn tồn lễ độ không hiếu thắng như Kiều Quý ở bên cạnh một cô gái Omega hoạt bát đáng yêu, hẳn là tốt nhất rồi?

”A Minh, có phải cậu lại quên rồi không, cậu cũng là Omega.” Kiều Quý nói: “Cùng là Omega, sao lại còn xót cho người ta?”

Lạc Minh sửng sốt một chút.

À, đúng, anh cũng là Omega, giả làm A quá lâu, một năm này tuy rằng ngây ngốc làm Omega, nhưng trong tiềm thức anh vẫn xem chính mình là Alpha.

”Vậy cậu có thích Omega không?” Thật ra Lạc Minh đã không còn ôm ảo tưởng không thực tế với Kiều Quý nữa, chỉ là có chút không cam lòng, có chút muốn bù đắp tiếc nuối.

“Nếu lúc trước tôi thành thật làm Omega, sau đó tính cách giống như em trai tôi, cậu có thể sẽ thích tôi không?”

“Tôi thích cậu hơn.”

Lạc Minh mờ mịt à một tiếng.

“Tôi cũng không thích Omega như Phồn Phồn.” Nếu Lạc Minh là Omega như vậy, tất cả sẽ không còn gì thú vị nữa, có lẽ anh ta đã sớm trở về Nam Châu.

“Tôi thích cậu, chỉ là chưa tới trình độ tình yêu.”

Lạc Minh không muốn hỏi tiếp nữa, Kiều Quý luôn suy nghĩ thay anh, hỏi tiếp, phỏng chừng sẽ bịa ra một đống lời dễ nghe dỗ cho anh vui vẻ.

Như vậy quá cố tình gây sự, quá ngây thơ.

“Tôi có thể hôn cậu không?” Lạc Minh không được tự nhiên trong chốc lát, nặn ra một nụ cười tương đối mà nói thì cũng coi như đẹp mắt: “Không theo đuổi được cậu, là một cây gai kẹt trong cổ họng tôi.”

“Được.” Kiều Quý vui vẻ đồng ý.

Lạc Minh ngồi qua một chút, tay đặt lên gáy Kiều Quý, kề sát vào anh ta, hôn lên.

Môi Kiều Quý rất mềm, giống như trong tưởng tượng vô số lần của anh, khoảnh khắc cạy môi anh ta ra, anh theo bản năng nghĩ mình xong đời rồi, pheromone Alpha sẽ bài xích lẫn nhau.

Nhưng giây tiếp theo, pheromone hòa vào nhau đã nhắc nhở anh, anh lại quên mất, anh là Omega.

Pheromone của Kiều Quý là hoa nhài, hoa nhài phối hợp với trà, pheromone thấm hương giao triền trong nước bọt, hòa tan thành trà hoa ngọt ngào thơm ngát.

Lạc Minh khoát tay ở trên đùi mình, tự bóp chính mình một cái mới nhịn xuống không dùng pheromone của mình đi dụ dỗ Kiều Quý, cấp bậc pheromone của anh bây giờ đã cao đến đáng sợ, nếu như Kiều Quý không phải Alpha SSS+, anh sẽ có thể dễ dàng mê hoặc đối phương đến thần hồn điên đảo.

Anh cũng không biết cấp bậc của Kiều Quý, anh chỉ cảm thấy Kiều Quý thoạt nhìn rất yếu ớt, vừa nhìn thấy cũng sẽ không rất mạnh, đại khái là đẩy ngã rất dễ dàng nhỉ?

“Cảm ơn.”

Lạc Minh nuốt hương hoa nhài trong miệng xuống, giả bộ thản nhiên ngẩng đầu nhìn mây, nụ cười tươi sáng trên mặt, thoáng chốc như trở lại làm thiếu niên thời học sinh luôn nhịn không ở bên cạnh líu ríu của Kiều Quý.

________________

Bình luận

Để lại bình luận