Chương 7

Lâm Nhiên mở to hai mắt nhìn, có chút không rõ nguyên do.

“Bảo bối, làm nô lệ của chị đi, để cả thể xác và tinh thần của em đều chân chính thuộc về chị, chị cũng sẽ dùng tất cả những gì mình có đối xử với em!”

Trong ánh mắt Mộ Dung Tuyết lộ ra một tia chân thành, nàng phát hiện chính mình thật sự không thể tự kiềm chế mà si mê Lâm Nhiên, mặc kệ là thân thể của cô, hay vẫn là chính cô.

Tích —— Độ si mê của mục tiêu nhiệm vụ đạt tới 50, mời tiếp tục nỗ lực.

Thanh âm hệ thống đột nhiên vang lên, làm cho thân thể Lâm Nhiên run lên, nhưng ở trong mắt Mộ Dung Tuyết lại cho rằng Lâm Nhiên đang sợ hãi.

Không đợi Lâm Nhiên nói chuyện, Mộ Dung Tuyết liền ôm lấy cô: “Bảo bối, đáp ứng chị được không, chị thật sự không nghĩ mất đi em!”

Trong lòng Lâm Nhiên một trận rung động, hồi lâu sau, Lâm Nhiên nhẹ nhàng gật gật đầu: “Được!”

Dù sao nhiệm vụ của chính mình cũng là làm nô lệ của Mộ Dung Tuyết, cô không muốn lại lần nữa nếm thử mùi vị đau đớn của điện giật.

Khóe miệng Mộ Dung Tuyết giơ lên, quả nhiên tâm tiểu bảo bối của chính mình rất mềm, cũng may vừa rồi mình không dùng thủ đoạn cường ngạnh, nếu không có thể sẽ xuất hiện hiệu quả ứng phó khác.

“Ký đi!”

Mộ Dung Tuyết đưa giấy tới trước mặt Lâm Nhiên, ôn nhu nói.

Lâm Nhiên nhìn nhìn nội dung bên trong: 1: Mệnh lệnh của chủ nhân phải vô điều kiện phục tùng. 2: Toàn bộ chính mình đều là của chủ nhân. 3:……

Lâm Nhiên nhìn các điều ước, không có vấn đề gì, cũng liền ký tên của mình lên.

“Được rồi, hôm nay em phải nghỉ ngơi cho tốt đi, ngày mai liền bắt đầu huấn luyện chương trình học cho em, biến em trở thành nô lệ chân chính của chị.”

Mộ Dung Tuyết gợi lên một nụ cười, khi đi đến cửa phòng, lại quay người lại.

“A, đúng rồi, không cần nghĩ cách chạy trốn, bản khế ước này, sẽ làm mọi thủ đoạn tố tụng em có đều mất đi hiệu lực, chị chán ghét người khác phản bội chị!”

Trên người Mộ Dung Tuyết tản ra một cổ khí lạnh, lấy ra uy nghiêm nữ vương đứng ở trước mặt cô.

Trong lòng Lâm Nhiên chợt lạnh, đồng thời cũng nảy sinh ra một tia sợ hãi.

“Yên tâm, chỉ cần em ngoan ngoãn, chị liền sẽ không đối xử tệ với em, được rồi, nghỉ ngơi sớm một chút đi, ngủ ngon.”

Mộ Dung Tuyết thay đổi một bộ dạng cười ôn nhu, dứt lời, liền bước ra cửa phòng.

Làm chủ nhân, nhất định phải ở trước mặt nô lệ thành lập uy nghiêm tuyệt đối.

Bình luận

Để lại bình luận