Chương 113

Ngón tay của Tịch Dao chậm rãi chạm vào vùng cấm, nhẹ nhàng dùng sức, nàng dễ dàng tiến sâu vào hơn. “Ah!!!” Sắc mặt Lâm Nhiên tái nhợt, cô hét lên, nước mắt trào ra.

Cánh hoa có một chút màu đỏ bắt mắt, tuy gây sốc nhưng lại khiến người ta ám ảnh, bởi vì người bên dưới là của cô.

Tịch Dao bảo Lâm Nhiên chờ một lát, sau đó nghiêng người đưa quả anh đào đỏ trên ngực vào miệng, nhẹ nhàng mút và nếm thử. Đầu lưỡi hồng hồng của nàng lang thang trên bộ ngực mềm mại và ngọt ngào của cô, trêu đùa núm vú hơi cương cứng, kích thích thần kinh vốn đã mỏng manh của Lâm Nhiên, cô chỉ có thể tiếp tục phát ra tiếng rên khe khẽ để trút hết cảm xúc.

Những ngón tay của Tịch Dao lại cử động, dần dần khám phá nơi sâu nhất. “A~ah~ah~”

Những tiếng rên rỉ khơi dậy ham muốn ngày càng tăng không ngừng mà nhớ tới, đôi mắt yếu ớt ngấn nước nơi khóe mắt của Lâm Nhiên cũng không khiến Tịch Dao cảm thấy thương tiếc mà chỉ khiến nàng muốn thâm nhập Lâm Nhiên một cách mãnh liệt hơn, khiến cô chìm đắm chìm dưới thân mình, sau đó cầu xin mình tha cho cô.

Tịch Dao đưa ngón tay thứ hai vào.

Có hơi chật, nhưng mật dịch trong rãnh đã khiến ngón tay nàng ẩm ướt trơn trượt, giúp nàng nhanh chóng thích ứng. “Ừ~” Hai ngón tay tăng ma sát vào vách thịt, khoái cảm cũng tăng lên rất nhiều, cảm giác được lấp đầy trong cơ thể khiến cô như đang ở trên mây, lạc lối trong khoái cảm. “Ừm~ à~” Vách thịt của Lâm Nhiên bắt đầu căng cứng, tiếng rên rỉ ngày càng nặng nề, cô có thể cảm nhận được mình sắp lên đỉnh rồi.

Tịch Dao cũng tăng tốc độ đâm thọc, giúp Lâm Nhiên chạm tới đám mây. “Ahhh!!” Rất nhanh, Lâm Nhiên đã đạt đến cao trào, mật dịch phun ra, nhuộm đẫm không gian một chút vị ngọt tanh.

Một lúc sau, Tịch Dao lại bắt đầu cử động ngón tay, hơi cúi xuống, thì thầm vào tai Lâm Nhiên: “Nhiên Nhiên, đêm… còn rất dài…” … Ánh trăng dường như càng sáng hơn, Tịch Dao dịu dàng nhìn Lâm Nhiên đang ngủ say, đưa tay vuốt tóc cô, rồi nhẹ nhàng hôn lên môi cô sau đó ôm chặt cô vào lòng.

Nàng và Lâm Nhiên đã quen biết nhau mấy trăm năm trước rồi, nhưng vì một số nguyên nhân nào đó, linh hồn của Lâm Nhiên nhất định phải đi đến tầng thấp này để trải nghiệm.

Vũ trụ này được chia thành tầng trên và tầng dưới, tầng trên là một thế giới rộng lớn với công nghệ mạnh mẽ và hệ thống tu luyện cùng tồn tại.

Nhưng bây giờ họ lại đang ở một tầng thấp hơn, một thế giới tương đối lạc hậu và có vô số thế giới như vậy, như những thế giới song song.

Bình luận

Để lại bình luận