Chương 21

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 21

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Du Linh trong lòng có chút khó chịu, thời tiết ở X thành này giống như cái bếp lò vậy, thật khiến người khác ngột ngạt, lúc này cô càng thêm nhớ cái thời tiết ấm áp như mùa xuân ở Băng thành.
Cô đứng chờ Kỳ Lạc lái xe lại đây đón, Du Linh đã hoàn thành mục đích đi dạo một buổi trưa, đem bao lớn bao nhỏ đặt ở ghế sau xe Kỳ Lạc, sau đó mới ngồi lên ghế phụ, hữu khí vô lực hô một tiếng.
“Anh”
Đáp lại Du Linh là Kỳ Lạc duỗi tay lại đây, anh đem đầu vai cô cố định, môi anh sượt qua mà hôn một cái lên sườn mặt cô.
Du Linh hoảng sợ, vội đẩy Kỳ Lạc ra, nhắc nhở nói
“Anh, giờ đang ở bên ngoài.”
“Đai an toàn.”
Kỳ Lạc cười đến đẹp, Du Linh duỗi tay kéo đai an toàn, lại nói
“Anh giúp em kéo đai an toàn, ai sẽ thấy?”
Xe của anh là kiểu kính một chiều, mặc dù kính phía trước có thể nhìn thấy nhưng nếu nhìn từ hướng đó cũng chỉ có thể thấy anh giúp cô kéo đai an toàn, mặt cô đã bị anh ngăn trở, sẽ không ai nhìn thấy được anh hôn cô.
Du Linh mặt đỏ hồng, cố che giấu mà nghiêng đầu nhìn ra cửa sổ bên ghế phụ, đẩy đẩy anh.
“Đai an toàn em đã kéo rồi, anh ngồi lại ghế đi.”
Kỳ Lạc ngồi thẳng, tay nắm tay lái, nói chuyện phiếm với cô
“Em như thế nào chỉ mua chút đồ như vậy?”
“Em mua hơn một ngàn đó.”
Du Linh đáp, ba cô buổi sáng trước khi ra khỏi nhà đã cho cô 1000 tiền sinh hoạt phí, mấy năm nay cô đã đem mẹ cô tức chết nên bà đã sớm ngừng tiền sinh hoạt phí cùng tiền tiêu vặt của cô.
Cho nên một ngàn này đối với Du Linh mà nói là rất nhiều.
Nói đến chuyện này, Du Linh liền lấy balo của mình qua, đem thẻ của Kỳ Lạc đưa ra.
“Trả lại cho anh, anh cứ trừ tiền em mượn vào tiền lương của em.”
Kỳ Lạc không nhận, cũng không nói chuyện, hai mắt nhìn phía trước, chăm chú lái xe chạy đến Cực Sắc.
Bên trong xe không khí chậm rãi có chút kì quái, thực rõ ràng, Kỳ Lạc lại tức giận.
Anh đang chậm rãi tích tụ tức giận, nếu Du Linh lại làm thêm cái gì, giây tiếp theo chắc chắn anh sẽ bùng nổ.
Du Linh giơ thẻ tín dụng trong tay, đưa không được mà lấy về cũng không xong, cô thật mẹ nó cảm thấy xấu hổ, lúc Kỳ Lạc không nói lời nào thật là khủng khiếp.
Nghĩ nghĩ, Du Linh dứt khoát đem thẻ tín dụng thu lại, bỏ vào ba lô của mình, hướng Kỳ Lạc mỉm cười ngọt ngào nói
“A, quẹt thẻ tín dụng của anh thật vui vẻ a, anh, em hiện tại không có tiền, bán mình trả nợ được không?”
“Ha ”
Kỳ Lạc rốt cuộc cười, anh đem xe ngừng lại ở bãi đỗ xe ngầm của Cực Sắc, kéo ra đai an toàn của mình, nghiêng người lại đây, hỏi
“Hừ, chỉ với một ngàn mà mua được em, quá có lời.”
Anh lại dán sát vào một chút, con ngươi hẹp dài ẩn chứa cảm giác như muốn thiêu đốt, ánh mắt anh rơi xuống môi Du Linh, thấy cô nghiêng đầu muốn trốn, liền duỗi tay bóp cằm cô, đem môi mình đè lên môi cô.
Du Linh không phải là một đứa bé nên cô sẽ không thuận theo giống như khi còn nhỏ, đối với việc hôn môi này cô không hề ưa thích, tim đập cô đến lợi hại, thân thể bị đai an toàn cột vào ghế dựa, muốn động cũng không động được.
Vì thế chỉ có thể bị động, tùy ý để anh đem đầu lưỡi xâm nhập vào miệng cô, đầu không suy nghĩ được bất cứ chuyện gì.
Đầu lưỡi của anh trơn trượt, khuấy đảo trong miệng cô, buổi chiều có lẽ anh còn uống cà phê, nên hiện giờ vẫn còn xót lại hương vị nhàn nhạt, bởi vì anh dán sát vào người cô nên hương vị nam tính mát lạnh liền bao quanh cô, hòa lẫn vào hơi thở của cô.
Du Linh rốt cuộc vẫn là cảm thấy mình đã trưởng thành vì giờ cô lại có suy nghĩ với đàn ông.
“Biết không?”
Kỳ Lạc thoáng rời khỏi môi Du Linh, cọ xát môi cô, đôi mắt buông xuống, anh khàn khàn thấp giọng nói
“Phản ứng hiện tại của em so với khi còn nhỏ đáng yêu hơn nhiều.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận