Chương 22

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 22

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Em khi còn nhỏ như thế nào?”
Du Linh cảm thấy có chút tò mò, bọn họ khi còn nhỏ, lúc chơi hôn hôn cô cũng không cắn anh đi.
“Em khi còn nhỏ liền cùng đầu gỗ giống nhau, anh hôn em giống như hôn búp bê bơm hơi vậy.”
Anh vẫn đè lên người cô, cong môi cười lại hôn cô một cái, đầu lưỡi liếm liếm môi cô, nhỏ giọng hỏi
“Mua son môi? Tốt nhất là mua loại đắt tiền, càng đắt càng tốt, thẻ của anh em cứ việc quẹt, đừng có đem anh độc chết.” tức là son rẻ tiền anh hôn anh bị nhiễm độc đó ạ
Cô hận không thể đập chết Kỳ Lạc
Du Linh oán hận há mồm, cắn một ngụm vào môi Kỳ Lạc, anh lui lại, cô dướn người lên đuổi theo môi anh, anh liền một phen ấn Du Linh lại trên ghế, đè lên người cô hôn.
Hai người chơi vui vẻ vô cùng.
Không sai biệt lắm hai người làm ầm ĩ hai mươi mấy phút, Du Linh không biết như thế nào đã bị ôm tới ngồi trên đùi Kỳ Lạc.
Bọn họ hôn môi, Du Linh rốt cuộc cũng tiếp nhận được việc cô cùng anh hôn môi, cứ như vậy trong không gian nhỏ hẹp trên ghế lái, cô cùng anh triền miên hôn lưỡi, hay đầu lưỡi cứ như vậy linh hoạt dây dưa.
Thoạt nhìn hành vi thân mật giữa hai người càng ngày càng trở lên kịch liệt.
Bất chợt di động của Kỳ Lạc vang lên, anh một tay ôm Du Linh, một bàn tay tùy ý lấy chiếc điện thoại, nhìn nhìn màn hình, nhấn nút trả lời, anh hơi hơi ngẩng cổ, mút vào môi Du Linh, “Ân?” một tiếng.
“Lạc ca, khi nào anh tới? Mấy huynh đệ đã lại đây từ sớm, chờ để đón gió tẩy trần cho anh đó.”
“Chờ một chút.”
Kỳ Lạc nhắm mắt lại dựa vào trên lưng ghế, một bàn tay cầm di động, một bàn tay vuốt đầu Du Linh, ngón tay từ sau đầu vòng lại, nâng cằm cô lên, kéo về phía mình, tiếp tục cùng cô thân mật dây dưa ở trong xe.
Hai gương mặt dán sát lại nhau, giống như một cặp uyên ương, muốn bao nhiêu thân mật thì có bấy nhiêu thân mật.
Sau đó môi anh tiếp tục ở trên mặt cô tuần tra, liếm mút vành tai rồi tới hai bầu má, cuối cùng lại ngậm lấy cánh môi cô mà nhẹ nhàng mút vào.
“Rốt cuộc là chờ bao lâu a? Anh nhanh lên, ở đây em kiếm được mấy cô em hay ho lắm.”
Thanh âm của Con khỉ từ di động Kỳ Lạc truyền ra, Du Linh cùng Kỳ Lạc dán cực gần nhau, cô nghe thấy vậy, liền hung hăng chọc chọc eo Kỳ Lạc. Con khỉ chắc là biệt danh của bạn a Lạc
Một tay anh trượt xuống, túm lấy cái tay đang làm loạn của cô, hướng di động mắng một câu.
“Lăn đi, em gái anh cũng tới.”
“Em gái nào của anh cơ?”
Đối phương có chút mơ hồ, sau đó mới phản ứng lại.
“Du Linh? Ngọa tào, hai người đã làm hòa khi nào? Ở nước ngoài cũng không nghe anh nói a.”
“Hôm nay, giữa trưa.”
Kỳ Lạc ném xuống bốn chữ, trực tiếp cúp điện thoại, đem điện thoại di động tùy ý vứt lên trên ghế phụ.
Chiếc điện thoại mới nặng nề đáp xuống trên mặt da của ghế phụ, ánh sáng màn hình ảm đạm rồi tắt ngúm, Kỳ Lạc cúi đầu, một tay đè Du Linh ở trên đùi, cười như không cười hỏi
“Em chọc cái gì?”
“Các anh còn vui đùa cùng mấy cô gái khác, em không đi.”
Du Linh nhấc chân, muốn túm tay Kỳ Lạc đang sờ đùi cô ra, quay đầu đi, nói
“Mấy người Con khỉ bọn họ sẽ chơi hết mình, chắc chắn sẽ mang theo mấy cô gái lung tung rối loạn.”
Đó đều là một đám phú nhị lớn, tam nhị địa, từ nhỏ đã ăn chơi không biết trời đất, bốn năm trước, vào sinh nhật 20 tuổi của Kỳ Lạc, chính là do bọn họ chuốc anh say.
“Chỗ nào có mấy cô gái lung tung rối loạn chứ? Em chính là cô gái lung tung rối loạn của anh.”
Kỳ Lạc vuốt đùi Du Linh, một tay gác ở trên cửa sổ xe, ngón tay chống trán, rũ mắt nhìn môi Du Linh, một cái tay khác sờ vào trong quần đùi của cô Du Linh, thấp giọng nói
“Em phải đi với anh, em nếu cảm thấy nhàm chán, liền đi ăn, em muốn ăn cái gì thì ăn cái đó, muốn chơi như thế nào liền chơi như thế đó.”
Du Linh có chút bị nam sắc mê hoặc, cảm thấy tay Kỳ Lạc cũng đã sờ tới viền quần lót bên trong của cô, khi còn nhỏ anh cũng sẽ sờ cô, nơi nào cũng đã đều bị anh sờ qua, nhưng là không làm cô cảm thấy có cái gì không thích hợp.
Lúc này, thế nhưng lại làm cô cảm nhận được một loại sắc tình.
Đầu ngón tay Kỳ Lạc vói vào bên trong quần lót cô, Du Linh duỗi tay, cách quần đùi ấn xuống giữ lại tay anh, má cô ửng hồng, hô hấp hơi có chút không đều, nói
“Còn không đi? Không cần sờ soạng.”
Nói xong, Du Linh đẩy tay Kỳ Lạc ra, bò tới bên ghế phụ, mở cửa xuống xe.

Bình luận (0)

Để lại bình luận