Chương 27

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 27

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Em không mang theo bằng lái à?”
Kỳ Lạc duỗi tay, đột nhiên đem cô ôm vào ghế điều khiển phụ, làm cô ngồi ở trên đùi anh, đè nặng đầu cô xuống mà hôn , cái lưỡi thấm ướt của anh nhân lúc cô chưa kịp phòng bị mà chui vào trong miệng cô, linh hoạt dây dưa càn quét, mang theo lớn lượng nước bọt, cùng một mùi rượu thơm và tinh khiết.
Du Linh có chút muốn say.
Cô thất thố trong chốc lát, khi đã lấy lại tinh thần thì Kỳ Lạc đã di chuyển từ môi cô xuống cổ cô, lại một đường đi xuống, gặm cắn ở xương quai xanh cô.
Du Linh phản ứng lại, muốn trốn tránh, những trong xe không gian nhỏ hẹp, kỳ thật cô cũng không trốn được quá xa, nhưng vì động tác tránh né của cô làm Kỳ Lạc có chút bực bội.
Anh trở mình, cũng không biết ấn mở cái chốt gì trong xe, đem ghế phụ ghế buông xuống, cả người đè ở trên cơ thể Du Linh, có chút hung tàn mà gặm cắn cô.
Anh uống say chính là như vậy……
Lần trước uống say cũng giống nhau, cùng bốn năm trước giống nhau.
Anh cả người đều dùng sức, âm thanh thở dốc nặng nề, đôi tay cách quần áo mà vuốt ve toàn thân cô, bàn tay lửa nóng lại dùng sức.
“Linh Linh, Linh Linh, thật mềm, em thật mềm.”
Anh say, thân thể đè nặng cô, một bàn tay đi xuống, vuốt ve bắp đùi trắng non của cô, trong miệng còn mê say, nhẹ hô
“Thịt thật mềm, Linh Linh, em sau khi trưởng thành, vì cái gì càng ngày càng mềm? Ân ~~ Linh Linh ~~ ân……”
Âm thanh hừ hừ, làm người nghe cảm thấy rất thống khổ, lại có chút giống là cực hạn thoải mái.
Nghe được âm thanh này Du Linh mặt đỏ rực, cô bắt đầu giãy giụa, đẩy Kỳ Lạc đang đè ở trên người mình, giày trên chân bị cô đá rơi xuống, liền dẫm lên ghế dựa.
Kỳ lạc trong miệng phát ra âm thanh rên ɾỉ thoải mái, đầu lưỡi liếm liếm mặt Du Linh, môi thuận thế đi xuống cổ cô mà mút vào, mông tinh kiện chen vào giữa hai chân Du Linh.
Cái đó trong quần anh đã phồng lên, cách quần chọc vào chân tâm cô.
Cách đó không xa, cửa thang máy tầng hầm ngầm mở ra, bên trong có người đi ra.
Du Linh bắt đầu giãy giụa, thấp hô
“Đừng, có người, có người sẽ thấy, anh, buông em ra.”
Kỳ Lạc không để ý tới cô, dùng hàm răng cắn cái cổ mảnh khảnh thiên nga của cô, một tay nhéo đùi cô, bàn tay vuốt ve hướng vào bên trong quần đùi.
Thấy thì thấy, Kỳ Lạc căn bản không chỗ nào cố kỵ, cô cho rằng hai người bọn họ làm chuyện này ở Cực sắc, còn ai không biết sao?
Cũng có thể cô cho rằng, ai cũng không biết.
Tiếng chuông di động trong không gian yên tĩnh vang lên, Du Linh nhanh chóng đẩy Kỳ Lạc nhẹ kêu, “Tiếp điện thoại, nhanh lên tiếp điện thoại, anh, em lái xe anh mau tiếp điện thoại đi, đừng làm, lại làm em liền khóc.”
Kỳ Lạc đang người cô dừng lại, hô hấp có chút suyễn, Du Linh cho rằng anh đã dừng lại.
Kỳ Lạc liền há mồm, một ngụm cắn cổ Du Linh, cả giận nói
“Khi nào thì anh sợ làm em khóc?”
Anh không sợ, thậm chí lúc anh cùng cô bốn năm trước phát triển thành mối quan hệ anh em dị dạng này, anh còn mạnh hơn cô.
Nhưng đúng là bởi vì một lần say rượu loạn tính cường bạo kia, làm Du Linh ý thức được cô cùng anh là mối quan hệ có bao nhiêu bất thường.
Sở dĩ mọi náo động đều bắt đầu từ một lần anh xúc động kia, anh đã không nhịn được tình cảm cùng ham muốn, khi cô còn ngây thơ mù mịt, liền phát sinh quan hệ thực sự với cô.
Đúng vậy, kỳ thật Du Linh cũng không có biến thái như anh, cô kỳ thật vẫn luôn là bình thường.
Cô sở dĩ cảm thấy giữa mình cùng anh phát sinh những cử chỉ thân mật đều là hiện tượng bình thường, đó là bởi vì cô từ nhỏ đã bị anh tiềm di mặc hóa thay đổi nhận thức cùng tam quan.
Nhưng bốn năm trước kia, sau lần cường bạo đó đã làm Du Linh khủng hoảng, khủng hoảng khiến cho cô bắt đầu tự hỏi về mối quan hệ giữa cô và anh, cô cảm thấy bọn họ rất không bình thường.
Vì thế cô bắt đầu bạo động, tạo phản, cô bóc can khởi nghĩa, vô cùng kiên định muốn rời khỏi sự khống chế của Kỳ Lạc, còn âm thầm muốn khống chế mối quan hệ của bọn họ không tiếp tục trượt xuống vực sâu.
Cô muốn cho cô cùng anh có thể phát triển tình cảm của mối quan hệ anh em bình thường .
Vì thế cô rời đi anh bốn năm, anh không trở lại tìm cô, cô còn hơi có chút vui đến quên cả trời đất.
Bên trong xe tiếng chuông vang, bên ngoài xe, mấy người đi ra từ thang máy đã đi.
Du Linh nghiêng đầu, tùy ý để Kỳ Lạc cắn cổ mà không dám ra tiếng.
Hai chân cô bị anh tách ra, tay anh đã duỗi vào trong quần đùi cô, cách quần lót, toàn bộ bàn tay đều đè ở chân tâm của cô.
Trong tiếng chuông vang dội của di động, Kỳ Lạc tay cách quần lót của Du Linh, nhẹ nhàng vuốt ve âm hộ, lại thật mạnh mà xoa nắn âm đế cô. Môi anh dán vào vành tai cô, hơi thở dồn dập phun ở lỗ tai, anh dùng khí thanh hỏi
“Nơi này, có người đàn ông khác sờ qua chưa? Có cho người đàn ông khác sờ qua không? Đây là của anh, em có cho người đàn ông khác sờ qua nơi thuộc về anh không? Hả?”
Thân thể anh đang vuốt ve này là của anh, cô toàn thân trên dưới, ngay cả một sợi tóc, đều là của anh, cái tiểu bộn bức mà tay anh đang vuốt này cũng chỉ có thể để anh đi vào.
Du Linh cả người, đều là của anh
Quần lót ướt ngượng ngùng dán vào huyệt khẩu Du Linh, cô ngứa đến không chịu được, chỉ có thể thở hổn hển, bị anh xoa nắn nơi yếu ớt nhất đó, giống như bị anh bắt được linh hồn, liều mạng lắc đầu, khóc ròng nói
“Không có, không có, trừ bỏ anh thì không có người nào sờ qua nơi này, anh buông em ra, buông em ra.”
“Không được cho người đàn ông khác sờ, Linh Linh là của anh, chỉ anh mới có thê chạm vào.”
Tay anh dùng sức, rất nhiều lần từ bên ngoài quần lót ướt đẫm chen vào bên trong, ngón tay anh đều có thể cọ xát đến mấy sợ âm mao mềm mại của cô, anh âm suyễn thật sự lớn tiếng, cơ hồ ngang ngược ra lệnh nói
“Nói, nói Linh Linh là của anh, chỉ cho duy nhất anh sờ, em nói anh liền tha cho em.”
“Anh, anh, Linh Linh chỉ cho anh sờ, anh…… Buông ra.”
Du Linh khóc nghẹn, Kỳ Lạc vừa lòng, từ trong quần Du Linh rút ra bàn tay đã ướt đến lợi hại, lại quyến luyến không nhịn được mà hôn cô.
Cuối cùng, khi tiếng chuông di động cũng yên tính, Kỳ Lạc buông lỏng môi Du Linh ra.
Anh ôm cô trở mình, nằm ở trên ghế phụ êm dày thoải, “Bang” một chưởng, vô lên mông Du Linh.
“Lái xe đi.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận