Chương 43

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 43

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Nghe được Kỳ Lạc ở sau lưng cô vẫn luôn nói bậy, Du Linh liền không nhìn được mà xoắn chặt tiểu huyệt để kẹp chết tên tiểu biến thái này, tuy nhiên cũng bởi vì vậy mà một đợt tình triều ập tới, khoáı cảm mạnh mẽ khiến cô nhịn không được mà rơi nước mắt.
Nước mắt theo khóe mi chảy xuống, cả người cô dán ở trên mặt bàn, anh ở sau lưng thao cô, đỉnh mạnh khiến cô trở nên vô lực, cao trào một tầng lại nối tiếp một tầng tới.
Đột nhiên, Kỳ Lạc ghé vào trên người Du Linh, nhắm mắt lại, cắn vành tai cô, động tình kêu
“Linh Linh, Linh Linh, anh muốn bắn ở bên trong, anh muốn đem tinh dich nhét đầy tiểu huyệt của em.”
Du Linh bỗng nhiên trung phục hồi lại tinh thần, hạ thể căng thẳng, giãy giụa hô
“Không cần, không cần, anh mau đi ra ngoài, anh, sẽ mang thai.”
Cuối cùng một khắc, Kỳ Lạc vẫn là rút ra từ trong cơ thể cô, giống với buổi sáng , anh tuy rằng bốn năm không có làm, nhưng vẫn như cũ vào lúc sắp bắn, đem côn thịt từ trong tiểu huyệt cô rút ra.
Một nùng tinh dich nóng bỏng màu trắng toàn bộ bắn ở trên mông trắng nõn của Du Linh.
Sau đó, anh tiếp tục cắm gậy thịt còn chưa có mềm trở lại trong huyệt cô, ngay lập tức tinh dich lúc nãy bắn trên mông cô cũng dính hết lên người anh. Du Linh lại bị côn thịt chưa mềm nhũn thao đến cao trào một lần nữa. Anh quá lớn, đã bắn qua một lần nhưng vẫn có thể làm Du Linh liên tục cao trào.
Sau khi chấm dứt, cô từ trên mặt bàn đứng dậy, gương mặt ửng hồng trừng tên tiểu biến thái Kỳ Lạc còn đang cầm khăn giấy lau lau côn thịt mềm nhũn, anh liền đưa cho cô khăn giấy, cô bực mình hất tay anh ra, đem váy cuốn đến tận eo nhỏ thả xuống dưới, cả giận nói
“Em muốn tẩy rửa một chút.”
Giữa hai chân, trên quần lót cùng váy, tất cả đều là thủy dịch của cô cùng tinh dich của anh, hơn nữa anh đều không đợi lau khô đi tinh dich đã một lần nữa cắm vào, tưởng tượng đến bây giờ mới buổi sáng, mới vừa đi làm, Du Linh liền cảm thấy cả người đều không thoải mái.
“Vậy em về căn hộ trước đi, giữa trưa anh cũng qua đó tắm rửa.”
Kỳ Lạc đem khăn giấy vò thành đoàn, ném vào thùng rác, kéo lên khóa quần, vuốt mông nhỏ của Du Linh, mềm mại nhéo nhéo, lại đem cô ôm lại đây, đem chìa khóa xe đưa qua, còn cúi đầu ngậm lấy môi cô, đôi mắt hẹp dài hơi rũ, khàn khàn nói
“Lái xe đi, về phòng tắm rửa, hôm nay cho em nghỉ một ngày, giữa trưa tan tầm tới đón anh.”
“Em không cần nghỉ nguyên một ngày.”
Du Linh hừ hừ, đẩy Kỳ Lạc ra, xoay người dẫm lên giày cao gót liền ra cửa văn phòng, cô tới chỗ này thực tập mà cuối cùng rõ ràng thành tới đây hiến thân cho anh.
Cầm theo chìa khóa xe của anh, Du Linh cả người không dễ chịu xuống tầng hầm, mới vừa đi ra khỏi cửa thang máy, liền đu.ng phải một cô gái dáng người nóng bỏng.
“Du Linh?”
Cô gái kia ăn mặc quyến rũ, sang trọng, tựa hồ không dự đoán được lại ở chỗ này gặp phải Du Linh, khuôn mặt diễm lệ có một tia kinh ngạc.
“Chị Mộng Nguyệt.”
Du Linh trong lòng lộp bộp một chút, có một số kí ức không mấy đẹp đẽ ùa về, cô không dự đoán được lại ở chỗ này gặp phải Hoàn Mộng Nguyệt.
Cô ấy là con gái của dì hai Chu Tâm Tâm, nghe nói trước được dì hai đưa ra nước ngoài, còn tốn số tiền lớn để được vào chung trường với Kỳ Lạc.
Hiển nhiên, Hoàn Mộng Nguyệt cũng không dự đoán được lại ở chỗ này gặp phải Du Linh, cô nhìn từ trên xuống dưới Du Linh, hỏi
“Em làm gì ở đây? Tốt nghiệp rồi sao? Như thế nào lại ăn mặc như vậy?”
Lần trước Kỳ Lạc về nước, Hoàn Mộng Nguyệt căn bản là không biết, cô so với Kỳ Lạc nhỏ hơn một tuổi, cho nên học sau Kỳ Lạc một năm học, Kỳ Lạc ở trường học cùng cô không có trong một vòng tròn, cho nên chờ cô nhận được tin tức của mẹ mới biết được Kỳ Lạc đã về nước.

Bình luận (0)

Để lại bình luận