Chương 44

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 44

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Sau khi biết Kỳ Lạc về nước, Hoàn Mộng Nguyệt cũng theo sát trở về.
Kết quả chờ cô về nước, hôm nay tới để tạo một chút quan hệ, tìm Kỳ Lạc muốn xin một vị trí thực tập, lại trùng hợp gặp được Du Linh thế nhưng lại mặc một bộ trang phục công sở từ thang máy ra.
“Em đi xử lý chút việc.”
Du Linh không thích Hoàn Mộng Nguyệt, cho nên cũng không muốn cùng Hoàn Mộng Nguyệt nói quá nhiều.
Vì thế tính toán vòng qua Hoàn Mộng Nguyệt, đi ra chỗ để xe.
“Chị nói, em có biết như vậy là không có lễ phép không?”
Bị làm lơ Hoàn Mộng Nguyệt liền duỗi tay ngăn cản Du Linh, hỏi
“Mặc kệ nói như thế nào, chị cũng là chị họ của em, thấy chị liền làm lơ, em cũng được dạy bảo thật tốt a.”
“Bốn năm trước, chị cũng đâu xem em là em đâu.”
Du Linh mặt không biểu tình nhìn Hoàn Mộng Nguyệt duỗi tay ngăn cản cô, lấy ra chìa khóa xe, ấn mở khóa, cách đó không xa đèn xe lóe sáng một chút, lúc này mới nói
“Chị cũng từng nói qua, có một người em như em thật là mất mặt, suốt ngày chỉ biết chiếm dụng thời gian của anh Kỳ Lạc, cho nên căn bản là không muốn có một đứa em như em.”
Còn có những lời lẽ quá đáng hơn nhưng Du Linh không có nói ra, cô năm đó có bao nhiêu thích người chị Hoàn Mộng Nguyệt này, sau lại bị Hoàn Mộng Nguyệt nói những lời lẽ tàn nhẫn khiến cô có bao nhiêu khổ sở.
Năm đó, Hoàn Mộng Nguyệt có bao nhiêu chanh chua, sau khi Du Linh cùng Kỳ Lạc quyết liệt, Hoàn Mộng Nguyệt không kiêng nể gì vọt tới trước mặt cô, mắng to Du Linh thấy người sang bắt quàng làm họ, suốt ngày muốn Kỳ Lạc cho cô mua cái này mua cái kia, bởi vì cha Du không có, cho nên liền bòn rút Kỳ gia, quả thực không biết xấu hổ tới cực hạn.
Một trận xỉ nhục kia khiến Du Linh chồng chất bi thương.
Cô khóc lóc giải thích, nói chính mình căn bản không nghĩ phức tập như vậy, anh mua đồ cho cô, cô trước nay cũng không hỏi qua giá là nhiều hay ít, anh mua cho cô, cô liền dùng. Kỳ Lạc trước nay không dạy cô về khái niệm hàng xa xỉ , anh cảm thấy tốt, cô cũng thích, chưa từng nghĩ rằng người khác sẽ nghĩ phức tạp như vậy.
Cái gì cố tình lấy lòng anh, ở trước mặt anh giả bộ đoan trang thuần khiết…… Du Linh thật sự không có.
Sau này mãi cho đến cô rời khỏi Kỳ Lạc, mới phát hiện một cái hộp bút cô dùng, đối người khác mà nói đều là đồ quý, một cây bút chì của cô, người khác có thể mua được mấy cây.
Cô đối với Kỳ Lạc chính là tình cảm vô cùng đơn thuần, nhưng đối người khác mà nói, lại không phải như vậy.
Người khác sẽ so đo, Kỳ Lạc mua cho Du Linh cái gì hay Du Linh lại được đưa đi chơi ở đâu.
Đặc biệt là mấy chị em họ trong nhà, thì việc này tương đối nghiêm trọng.
Cho nên về sau Du Linh cùng Kỳ Lạc nháo loạn, vui mừng nhất còn không phải những thân thích nghèo của Kỳ gia, mà là đám anh chị em họ này.
Đặc biệt là Hoàn Mộng Nguyệt, trực tiếp giết đến trước mặt Du Linh, đem cô mắng đến máu chó phun đầy đầu, hận không thể làm Du Linh chạy đi tự sát hay tìm chết.
Cô ta hận cô như vậy, nhiều năm qua, lần đầu tiên chờ đến khi Du Linh cùng Kỳ Lạc quyết liệt, lần đầu tiên có thể thống thống khoái khoái mắng Du Linh, không biết mắng có bao nhiêu sung sướng.
Cho nên bốn năm sau, Du Linh gặp lại Hoàn Mộng Nguyệt, cô còn có thể thân mật gọi Hoàn Mộng Nguyệt một tiếng chị đã đủ kì quái.
“Đứng lại, tôi nói cô đứng lại đó cho tôi.”
Hoàn Mộng Nguyệt thấy Du Linh tránh cô hướng đi tới một chiếc xe, giận sôi máu,
“Tôi bảo cô đứng lại cô không nghe được sao? Xe này ở đâu ra? Ai cho cô chìa khóa xe?”
“Anh trai đưa.”
Du Linh cố ý làm tức chết Hoàn Mộng Nguyệt, mở cửa xe ngồi vào, hướng Hoàn Mộng Nguyệt cười nói
“Anh nói cho tôi lái, chị, chị cũng muốn lái sao? Chị gọi điện thoại cho anh nói muốn mượn mấy ngày đi nha, ai nha em không còn kịp rồi, anh kêu em đi chơi cho anh làm việc, thật ngại quá chị, tạm biệt nha.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận